Cảng biển Phoenix,
Ngôn Thần vừa lái xe tới Phoenix là liền chạy tới chỗ của Âu Dương Vũ Thiên và một đám vệ sĩ đang đứng. Vừa nhìn thấy anh, bọn họ đã cúi đầu chào anh:
"Ngôn đại chủ!"
Ngôn Thần gật đầu, sau đó Âu Dương Vũ Thiên liền nói với anh:
"Là chiếc tàu kia, bom…đang ở trên chiếc tàu đó."
Âu Dương Vũ Thiên chỉ tay về hướng con tàu có đặt bom và Ngôn Thần cũng nhìn về phía đó. Con tàu ấy là tàu vận chuyển cỡ lớn, nếu thật sự đang chứa một lượng bom khổng lồ thì sẽ rất nguy hiểm.
Ngôn Thần tức giận lao đến túm cổ kẻ trông giữ cảng biển Phoenix, anh gằn giọng:
"Tôi giao việc trông giữ Phoenix cho cậu vậy mà cậu lại để người khác đem bom lên tàu mà không hề hay biết? Nói thử xem, tôi giữ cái mạng của cậu lại còn có ích gì?"
Dứt lời, anh liền đá ngã tên trông giữ cảng biển ấy. Hắn thật ra cũng không biết tại sao lại có số bom đó ở trên tàu, chính hắn cũng bị kẻ khác dắt mũi.
"Ngôn đại chủ, tôi thật sự không biết gì hết. Tôi vẫn trông giữ Phoenix cẩn thận, những lần giao hàng và nhận hàng tôi đều theo dõi sát sao, rõ ràng là không thấy dấu hiệu bất thường nào cả."
"Nói hay lắm! Vậy đống bom ở trên chiếc tàu kia là cái quái gì? Cậu giải thích cho bổn đại chủ nghe xem nào?"
Hành động của Ngôn Thần càng lúc càng mất kiểm soát. Hai hàng vệ sĩ phụ trách vận chuyển ở cảng Phoenix
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-xin-hay-yeu-anh/2812200/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.