Trước giờ Ngôn Thần không biết dỗ dành trẻ con nên vô cùng lúng túng trong chuyện này. Nhưng vì Diệp Hoan bắt anh dỗ thằng bé nên anh cũng thử một chút xem sao.
Ngôn Thần hơi cúi người xuống, thả lỏng cơ mặt nhìn bé trai ấy. Đứa bé nín khóc một lát, dường như đang đợi điều gì đó tiếp theo từ anh. Đột nhiên, Ngôn Thần trợn mắt lên đồng thời lè lưỡi ra, điệu bộ trông thật xấu xí. Anh xem phim thì hay thấy người ta làm vậy với trẻ nhỏ để chúng nín khóc, hôm nay anh thị phạm thử cách này không biết có ổn hay không?
Không gian im lặng một lát, vốn dĩ cứ tưởng Ngôn Thần đã thành công dỗ được bé trai ấy nhưng không, thằng bé đột nhiên gào khóc to hơn khiến cả Ngôn Thần và Diệp Hoan đều bất ngờ.
"Oa…oa…chú xấu xa đáng sợ quá…huhu…"
Chậc!
Ngôn Thần bất lực đưa tay đỡ trán. Anh đã làm hết sức có thể rồi đó nhưng tại sao thằng bé này vẫn cứ khóc cơ chứ?
Diệp Hoan bế bé trai kia ra xa Ngôn Thần, cô vừa vỗ nhẹ vào lưng nó vừa an ủi:
"Ngoan, ngoan nào…bạn nhỏ đừng khóc nữa, để chị đưa em đi chơi nhé!?"
Nghe Diệp Hoan dỗ dành như vậy, bé trai bỗng ngừng khóc, cậu bé ấy liên tục dụi đầu vào người của cô để làm nũng. Quả nhiên vẫn là Diệp Hoan giỏi trong chuyện này nhất, còn ai kia lại đang cảm thấy không phục mà đứng đần mặt ra đó nãy giờ.
"Ngôn Thần, anh vừa dọa thằng bé sợ rồi đấy! Đến trẻ con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-xin-hay-yeu-anh/2812168/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.