Ngày mà Cảnh Tử Sâm và Tô Nhược nhận được giấy chứng nhận kết hôn, Tô Nhược cảm giác trong nhà mình dường như xuất hiện một chàng ngốc thì phải.Cô rất muốn đi tìm vị chủ tịch Cảnh Thị hô mưa gọi gió như mọi ngày nhưng mà tìm thế nào cũng không ra.
Cảnh Tử Sâm lúc này ngồi trên giường mắt cứ dán vào cuốn sổ màu đỏ mà cười ngây ngốc một mình,còn khư khư đòi giữ lấy cuốn sổ như là đồ vật gì đó quý báu nhất trên đời, Tô Nhược buồn cười không thôi, cô từ phía sau nhào lên lưng anh,cắn lấy gáy tai của Cảnh Tử Sâm mà oán hờn..
- Ông xã người ta đói rồi..
Anh cứ nhìn cuốn sổ màu đỏ kia mà bỏ cả ăn uống, cô vì thế cũng bị bỏ qua một bên.
Cảnh Tử Sâm trở tay kéo lấy Tô Nhược ôm vào lòng,cưng chiều hỏi.
- Em muốn ăn gì? Hửm..
Ánh mắt Tô Nhược sáng lấp lánh cô, nháy mắt..
- Lẩu nhé? nhưng em muốn anh đưa em ra ngoài ăn thôi..
Cảnh Tử Sâm hôn lên môi cô..
- Được, bây giờ em muốn gì anh đều chiều theo em.
- Thật sao?
Tô Nhược đưa ngón tay nhỏ vẽ lấy chóp mũi cao vút của anh..
Chân mày Cảnh Tử Sâm nhướn lên nhìn đôi mắt linh hoạt của cô, anh tin ý phát hiện đồ ngốc này đang suy tính chuyện gì mờ ám trong đầu.
Cảnh Tử Sâm gật đầu.
- Dĩ nhiên là thật..
Tô Nhược nghe thế yên lòng cười gian manh như tiểu hồ ly.
- Ừm..vậy sau khi hôn lễ kết thúc chúng ta đến Mexico để hưởng tuần trăng mật có được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-nu-minh-tinh/968907/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.