Nhìn vẻ mặt ngờ nghệch của những người có mặt , Đường Chấn Quang nói tiếp.
- Có lẽ chuyện này mọi người cần biết rõ, thời gian tới tôi sẽ chuyển về căn nhà cũ ở ngoại ô, căn nhà khá nhỏ tôi chỉ cần một người phụ giúp việc. Trong ngày hôm nay Tôi sẽ thanh toán tiền lương và bồi thường đầy đủ họp đồng cho mọi người.Mọi người có thể yên tâm,và xin nhận Đường Chấn Quang tôi một lời xin lỗi.
Căn nhà nhỏ ở ngoại ô chính là căn nhà lúc vợ chồng ông ta mới cưới nhau, giờ không còn Bạch Đình nữa,con gái ông cũng quyết không tha thứ cho ông ta, quyền cao chức trọng tất cả đều không còn. Ở lại căn nhà rộng lớn này chỉ khiến ông ta cảm giác trống trãi và đau lòng thêm mà thôi.
Tất cả người giúp việc xì xào,to nhỏ, bàn tán với nhau..
Đường Hân Nghiêng cũng bị Đường Chấn Quang làm cho đầu óc mụ mị cả rồi,bắt nhịp không kịp.Trong đầu cô ta trăm ngàn câu hỏi, thắc mắc tại sao mọi chuyện lại xảy ra nhanh chóng thế này khiến cô ta trở tay không kịp.
Cô ta hé miệng hoang mang hỏi Đường Chấn Quang.
- Ba..tại sao tất cả lại trở nên như vậy, với lại căn nhà này có biết bao là kỉ niệm của chúng ta..ba..con không hiểu rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra..?
Đường Chấn Quang nhìn qua vẻ nhếch nhác,khuôn mặt đỏ au bị sưng của cô ta. Nhưng trong lòng không có một sự trắc ẩn thương cảm nào,ông ta nhếch môi cười khảy.
- Cô phải lại người hiểu rõ nhất mới đúng, đây không phải là thành quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-nu-minh-tinh/968894/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.