Mấy ngày trôi qua Đường Hân Nghiêng đều không thể nào chợp mắt được. Mỗi lần nhắm mắt lại, cô ta liền thấy khuôn mặt đầy máu của Bạch Đình.Chỉ có thời gian ngắn,tinh thần liền đi xuống,ngồi trong căn phòng của chính mình cô ta lúc này nhớ đến Cảnh Tử Phong, ngày xưa chỉ mỗi lần cô ta nhíu mày không vui, Cảnh Tử Phong đã nôn nóng lo âu.Thế mà những ngày qua nghe tin Bạch Đình xảy ra chuyện, Cảnh Tử Phong như bao vị khách quen,anh chỉ đến chia buồn vào sáng nay, không còn quan tâm chăm sóc cô ta như khoảng thời gian trước.Đường gia bây giờ chẳng khác nào ngôi nhà bị bỏ hoang, vắng lặng,ảm đạm đến đáng sợ. Đường Chấn Quang mấy ngày qua đều tự nhốt mình ở thư phòng cái gì cũng không nói ra.Cô ta cũng không có tâm tư mà quản là ông ta ưu sầu ra sao,vì cô ta biết rõ Đường Chấn Quang vẫn đang cho người điều tra vụ việc đoạn clip,chắc chắn không sớm thì muộn ông ta cũng sẽ rõ người đứng sau.
Chỉ là bây giờ cô ta không có thời gian mà sợ hãi với Đường Chấn Quang,với ông ta Đường Hân Nghiêng biết cách để đối phó.Người cô ta lo lắng đó chính là Cảnh Tử Sâm, nếu bằng chứng xác đáng chắc chắn Cảnh Tử Sâm sẽ không bỏ qua cho cô ta.
Đúng rồi, thời gian này bằng mọi cách cô ta phải tìm cách giữ được Cảnh Tử Phong bên cạnh,lỡ như có chuyện gì xảy ra Cảnh Tử Phong sẽ không bỏ rơi cô ta,nghĩ thế Đường Hân Nghiêng lấy túi xách vội rời đi.
....
Hôm nay Đường Hân Nghiêng tự cầm tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-nu-minh-tinh/968888/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.