Trương Bân bị lời nói của Đường Hân Nghiêng làm cho lay động,ông ta hạ giọng..
- Ba xin lỗi, chỉ là bây giờ tình thế rất đáng sợ ba rất lo nên có chút nóng nẩy..
Đường Hân Nghiêng nhếch môi khuôn mặt thể hiện rõ sự chán ghét,nhưng giọng nói thì khác hẳn.
- Được rồi, ông chỉ cần trốn một thời gian thôi,tôi sẽ gửi tiền cho ông. Đường Chấn Quang rất sợ sự thật bị phơi bày cùng lắm thì tôi không làm con gái của phó thị trưởng nữa thôi.Nhưng tài sản bao lâu nay cũng đã đủ tôi và ông sống cả đời không hết nhưng ông ta thì khác,cuộc đời ông ta là ham mê quyền cao chức trọng.Cho đến đường cùng ông ta phải làm theo ý Tôi.Nên ông không cần lo lắng cho phí công..
Nghe qua có lẽ hợp lý, Trương Bân ngẫm nghĩ một chút rồi nói.
- Được, ba tin con, vậy con chuyển cho ba thêm một ít tiền nữa đi.
- Tiền thì không thành vấn đề nhưng hiện tại ông đang ở đâu? Chỗ đó có an toàn hay không?
Trương Bân không quá phòng bị Đường Hân Nghiêng vì ông ta nghĩ rằng Đường Hân Nghiêng lo lắng bị phát hiện nên mới quan tâm thế thôi.
- Ở làng chày thành phố C, chỗ này vắng vẻ cũng khá an toàn.
Nhận được câu trả lời ưng ý, Đường Hân Nghiêng nói.
- Được rồi, cúp điện thoại xong tôi sẽ gửi tiền cho ông ngay.
Hai người cuối cùng cũng kết thúc cuộc gọi, nhìn màn đêm sắp bao chùm cả bầu trời. Nhớ lại lời uy hiếp của Đường Bân cô ta lẫm bẫm..
- Ông muốn uy hiếp tôi sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-nu-minh-tinh/968884/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.