Đường Chấn Quang hốt hoảng vội chấn chỉnh lại tâm tình, ông dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn về hai người kế bên..
Tô Nhược hít thở thật sâu, cô xoay người dù cố tỏ ra bình tĩnh nhưng sắc mặt và ánh mắt nhuộm hồng lên của cô đã tố cáo tất cả.
Cảnh Tử Sâm,chân dài sãi bước sắc mặt anh trầm xuống đi đến chỗ Tô Nhược.
Anh quan sát Tô Nhược một lượt từ trên xuống dưới, bàn tay xoa lấy mặt cô.
- Sao thế xảy ra chuyện gì à?
Tô Nhược lắc đầu,mỉm cười kéo lấy tay anh.
- Không có gì,chúng ta vào trong thôi..
Tô Nhược không muốn làm lớn chuyện, nơi này không thích hơp làm mọi chuyện rối tung lên.
Cảnh Sâm không nhúch nhích, anh đưa tay ôm lấy eo cô, quay người lại nhìn ba người đối diện.
Lúc này anh mơi thấy khuôn mặt của Đường Hân Nghiêng có chút sưng tấy,bên môi còn dính máu..
Chân mày hơi giản ra đôi chút,anh nở nụ cười nhẹ.
- Phó Thị Trưởng Đường không biết Nhược Nhược nhà tôi có làm gì phiền đến mọi người hay không..
Cách gọi của Cảnh Tử Sâm trở nên xa cách, ánh mắt sắc bén của anh rõ ràng không phải là hỏi thăm mà là hỏi tội.
Đường Chấn Quang cười cười, xua tay bảo..
- À..hiểu lầm thôi mà, chỉ là có chút va chạm nhỏ,không sao...không sao..mong là cô Tô không chấp.
Cảnh Tử Sâm nhìn Đường Hân Nghiêng, nước mắt lưng tròng,đáng thương chờ sự quan tâm từ anh.
Nhưng không như mọi lần anh sẽ ân cần hỏi han,bây giờ nhìn đến Đường Hân Nghiêng tâm anh liền lạnh lẽo.
Anh nhếch môi, cánh tay siết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-nu-minh-tinh/968874/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.