- Cảnh Tử Sâm,anh có nghe tôi nói gì không,thả tôi xuống....
Bế cô trên vai, Cảnh Tử Sâm vỗ lên mông cô cảnh cáo.
- Sao có thể hư như vậy, em là muốn đánh chết anh à...
Đến một khuôn viên vắng người, Cảnh Tử Sâm đặt Tô Nhược xuống.Chân vừa mới chạm đất cô đã muốn bỏ chạy,nhưng lần này Cảnh Tử Sâm đã rút kinh nghiệm, anh ép cô vào vách tường, dùng thân thể mạnh mẽ của đàn ông đè ép lấy Tô Nhược..
- Buông ra..
Tô Nhược thở hổn hển, đẩy không được, đánh không xong tức giận nhưng không làm được gì.
Ngẩng đầu nhìn anh..
- Rốt cuộc anh muốn thế nào?
Lúc này Cảnh Tử Sâm nhìn cô bằng ánh mắt yêu chiều, giống như thế gian này chỉ có một mình cô vậy,làm trái tim của Tô Nhược thật sự muốn tan chảy.
- Em đang trốn tránh điều gì?
Anh bất ngờ hỏi cô, câu hỏi của anh khiến sắc mặt Tô Nhược tái đi, cô dời đi ánh mắt không dám nhìn anh.
Cảnh Tử Sâm thu mọi sắc thái của cô vào mắt. Anh đưa tay ôm lấy mặt cô,ngón cái miết nhẹ nơi nốt ruồi son đuôi mắt.
Anh cúi đầu hôn nhẹ lên đôi môi đỏ mọng của cô, còn vương theo tiếng thở dài bất đắc dĩ.
- Nếu em chưa muốn gặp ba mẹ của anh,thì không cần gặp.Khi nào em sẵn sàng chúng ta sẽ gặp họ..
Tô Nhược ngẩng mặt nhìn anh, không hiểu sao lúc này trong lòng Tô Nhược nổi lên cảm giác áy náy,rấm rứt khó chịu.
Anh càng bao dung cô càng thấy mình thật chẳng ra gì.
Tô Nhược mang nỗi hổ thẹn,kéo áo anh..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-nu-minh-tinh/968854/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.