- Các người là ai?
Cô rít qua kẽ răng, cổ họng uất ức đến mức chỉ muốn hét to..
- Cô Tô..
Giọng nói trầm ấm nhẹ nhàng vang lên,dường như cô đã nghe ở đâu rồi.
Vì quá hốt hoảng, đầu óc của Tô Nhược như trì độn đi cô lục tung mọi mối quan hệ để tìm ra chủ nhân của giọng nói này nhưng lại không nhớ nổi mình đã nghe ở đâu.
- Anh là ai? Vì sao muốn hại Tôi?
Dù cố gắng cách mấy vẫn nghe được sự run rẩy từ cô..
Người đàn ông im lặng một chút dường như muốn cho cô một chút thời gian để hít thở.
Lúc này Tô Nhược nghe được tiếng cười khẽ của anh ta..
- Cô Tô trí nhớ thật kém, hơn một tháng trước chúng ta đã dùng buổi tối lãng mạng với nhau ở khách sạn Magow tại London.
Đồng thời lúc này chưa đợi người trong điện thoại nói hết câu, Tô Nhược cũng đã nhớ lại giọng nói này mình đã nghe ở đâu.
Vì nhận ra người đang nói chuyện với mình là ai,toàn thân Tô Nhược càng run dữ dội.
Cô còn khó tin vào tai mình lúc này,làm sao có thể người đó lại là anh ta.
- Cảnh Tử Sâm là anh sao?
Khi hỏi câu này, Tô Nhược phải dựa người vào bức tường,cánh tay nắm chặt khung cửa để thân người không vì khiếp sợ mà trượt xuống..
Như nín thở chờ đợi câu trả lời từ đối phương..
- Cuối cùng Cô Tô cũng đã nhớ ra Tôi.
Hai mắt Tô Nhược mở to, đầu óc như vừa bị ai đánh đến choáng váng..
Làm sao cô có thể tin được một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-nu-minh-tinh/968786/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.