Đồng Lệ mím môi đứng dậy.
- Bây giờ chị muốn nói thế nào không được,truyền thông mấy tháng nay ngửi được mùi, cứ tưởng em sẽ là người đại diện cho Crystal.Giờ chị bảo em phải làm sao?
Dương Bội cười khẩy.
- Công ty cũng không hề tung tin đồn.
- Chị...ý chị là sao..?
Đồng Lệ tức giận bị Dương Bội vạch mặt không thương tiếc.
Dương Bội cười lạnh mỉa mai..
- Chị nói gì em hiểu mà, Đồng Lệ nếu em thấy uất ức có thể lên gặp Trạch Tổng.Còn không có vấn đề gì khác thì mời em ra ngoài,chị còn phải họp.
- Được em sẽ lên gặp Trạch Tổng.
Đồng Lệ tức giận, bàn tay cuộn chặt lại với nhau, nói rồi quay người rời đi, tạo ra tiếng giày cao gót vang vọng.
Lúc mở cửa lại va phải Henry và Tô Nhược.
Nhân vật chính đã xuất hiện, nỗi uất ức trong lòng còn đang hừng hực lại đụng mặt Tô Nhược tại đây. Nhưng dù sao cũng là một ngôi sao hạng A có tiếng, cũng không thể làm mất hình tượng được.
Cô ta nén cơn giận, làn môi đỏ nở nụ cười lạnh, ánh mắt nhìn Tô Nhược đầy vẻ ghét bỏ.
- Chúc mừng cô.
Tô Nhược dù đã nghe hết cuộc đối thoại kia không sót một từ,nhưng cô vẫn làm như không rõ.
Khuôn mặt xinh đẹp pha lẫn ngây thơ cười hỏi.
- Chị Đồng chị nói gì tôi không hiểu? có chuyện gì đáng chúc mừng à?
Đồng Lệ cảm thấy giống như mình đang đánh vào đám bông, cô ta cứ sưng mặt lên còn Tô Nhược lại thản nhiên vui vẻ..
Nhìn thế nào cũng vô cùng chướng mắt.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-nu-minh-tinh/968782/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.