Lúc đi đến, Trần Lực ngẩng đầu nhìn Henry đang được nhân viên đưa tới.
- Thư Kí Trần, Đây là Henry người đại diện của cô Tô.
Henry cũng rất lịch sự mỉm cười..
- Tôi biết anh Thư Kí Trần, không biết anh muốn gặp Tôi có việc gì không?
Trần Lực nhìn một vòng,không thấy bóng dáng của Tô Nhược..
Anh ta cũng không vòng vo,đi vào vấn đề..
- Chủ Tịch của Tôi nhã ý muốn mời cô Tô dùng bữa tối.
Ầm...
Henry cảm thấy ngay ót của mình dường như vừa bị ai đánh mạnh vào,nếu không tại sao đầu óc anh ta choáng váng thế này..
Bên tai còn ù ù tạc tạc, giống như không nghe rõ được nữa.Nuốt một ngụm nước bọt, Henry chậm chạp hỏi lại.
- À..thư Kí Trần ý anh nói Chủ Tịch Cảnh nhã ý muốn mời Tô Nhược dùng bữa tối sao?
- Đúng vậy..
Trần Lực chậm rãi trả lời, ý tứ không cần nói ra người là quản lý như Henry chắc chẳng hiểu rõ..
Henry âm thầm tính toán, chẳng lẽ bảo bối nhà anh ta là người kế tiếp lọt vào mắt của Cảnh Tử Sâm. Không ngờ chuyến công tác này lại trùng hợp gặp anh ta ở đây..
Lúc trên máy bay, Henry không nghĩ những lời mình nói sắp thành sự thật rồi.
Nhưng mà, chưa đến chuyện thì nói thế nào nghe cũng vừa tai. Bây giờ ước mơ sắp thành sự thật khiến Henry có chút khó khăn suy nghĩ, nhất là Tô Nhược.
Đúng vậy, cơ hội này ngàn năm có một ..
- Có chuyện gì sao?
Chưa kịp suy nghĩ, lúc này Tô Nhược đã thay xong quần áo, cả mặt cũng tẩy trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-nu-minh-tinh/237452/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.