Chương trước
Chương sau
Nghe chính miệng Ô Lập Na nói ghê tởm con người anh thì Ảnh Quân không tránh khỏi việc tức giận, anh từ trước đến giờ vốn là con người điềm tĩnh ít khi tức giận nhưng vì cô mà mất trở nên mất bình tĩnh.

Anh đứng phắt dậy phi nhanh đến chỗ cô bất ngờ nằm đè người cô lên sopha, Ô Lập Na thấy hành động lỗ mãng của anh hoảng hốt vội giãy giụa kịch liệt.

_ Anh đang làm gì vậy hả ? mau rời khỏi người tôi ngay

_ Em hốt hoảng như vậy là sợ Tư Truy phát hiện sao ?

Ảnh Quân không những rời khỏi người cô mà càng áp sát lên người cô hơn, Ô Lập Na có chút ngây người khi ngửi được mùi trầm hương thoang thoảng trên người anh nhưng nhanh chóng gạt đi ngay, cô phải ngăn chặn chuyện Ảnh Quân sắp làm với cô nếu không Tần Tư Truy quay lại mà nhìn thấy cảnh tượng này thì cô không còn lời nào để giải thích.

Ô Lập Na cắn chặt răng nhẹ giọng lại với anh biết đâu anh sẽ bỏ qua.

_ Ảnh Quân, làm ơn hãy buông tha cho tôi, anh có thể rời khỏi người tôi được không

_ Không

Ảnh Quân lạnh lùng đáp một câu, nhanh chóng cúi xuống hôn lên đôi môi mọng nước của cô, bàn tay vốn hư hỏng mà nắn bóp một bên ngực căng tròn của cô sau đó anh thành công đưa lưỡi vào trong khoang miệng rồi quấn lấy lưỡi cô.

_Ummm

Ô Lập Na tức giận vì hành động ngang ngược của anh, cô không ngần ngại mà cắn vào môi dưới anh đến mức nơi đó phải ướm cả máu, ngửi mùi tanh của máu khiến Ảnh Quân khó chịu buông tha đôi môi có chút sưng tấy của cô.

_ Hai người đang làm gì vậy ?

Định lần nữa cúi xuống hôn vào đôi môi sưng tấy của cô nhưng bất ngờ nghe giọng nói trầm thấp của Tần Tư Truy đang phát ra từ cửa. Ô Lập Na hoảng hốt vội đẩy mạnh Ảnh Quân ra, cô thật sự muốn khóc khi không một lời ngụy biện nào để nói. Mắt thấy cô đang khó xử đang lựa lời để giải thích thì Ảnh Quân lại rất bình thản lên tiếng.

_ Cô ấy bị bụi bay vào mắt, tôi nhất thời muốn giúp cô ấy lấy ra

Ô Lập Na chưa thở phào nhẹ nhõm không bao lâu thì lại bất ngờ Tần Tư Truy chỉ vào đôi môi đang ướm máu của Ảnh Quân.

_ Nhưng môi của cậu đang chảy máu ?

Khẽ đưa tay lau đi vết máu trên khóe môi, Ảnh Quân không ngần ngại nói dối.



_ Là cô ấy khó chịu khi bụi bay vào mắt nên lỡ tay cào trúng môi tôi. Nhưng có vẻ cô ấy ra tay cũng mạnh thật

Nhưng Tần Tư Truy lại tin lời nói đó là sự thật bởi một người là bạn gái và một người là bạn thân nên hắn không thể nghi ngờ hai người được nên chuyện này hắn không nên truy cứu.

Tần Tư Truy khẽ mỉm cười nhìn cô sau đó đưa giỏ trái cây nhẹ nhàng nói.

_ Được rồi, trái cây này cho em bây giờ anh vẫn còn bận công việc không ở lâu với em được

_ Không sao đâu, nếu bận thì anh cứ đi đi đừng lo cho em

Bất ngờ Tần Tư Truy cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô sau đó rời đi Ảnh Quân cũng không có cơ hội nào để ở lại nên cũng rời đi nhanh chóng. Đến tầng hầm đỗ xe Ảnh Quân nghĩ đến gì đó bất giác lên tiếng.

_ Chết tiệt ! Tư Truy, tôi quên mất điện thoại ở nhà Ô Lập Na cậu đi trước đi tôi phải đi lấy điện thoại

Tần Tư Truy không hề nghĩ nhiều chỉ khẽ thở dài trách cứ anh.

_ Con người cậu trước giờ chưa từng quên thứ gì nhưng nay lại bất cẩn quên điện thoại. Hầy, không nói nữa tôi có việc đi đây

_ Ừ

Chiếc xe Tần Tư Truy chạy đi khuất ánh mắt của Ảnh Quân trở nên tham hiểm không giấu được sự đê tiện. Một lần nữa Ô Lập Na nghe tiếng chuông cửa cô cũng thấy hơi làm lạ nhưng vẫn mở cửa.

Thấy Ảnh Quân quay lại cô trợn tròn mắt kinh ngạc nhưng nhanh trí muốn đóng cửa lại nhưng anh đã nhanh tay kéo mạnh cái cửa ra thành công bước vào.

_ Anh...anh còn đến đây làm gì ?

_ Không muốn tiếp đón tôi lần nữa à, Na Na em thật sự là một cô gái vô lương tâm đấy

Nghe những điều vô vị từ Ảnh Quân cô không buồn mà để vào tai chỉ muốn nhanh chóng tống cổ anh ra ngoài ngay lập tức mà thôi. Thấy cô im lặng cũng chẳng nhìn đến anh, Ảnh Quân khẽ nhướng mày một cách khó chịu anh không nói không rằng nhấc bổng cô lên vai.

Bị hành động ngang ngược bất ngờ của anh khiến cô nhất thời ngọ nguậy nhưng ý thức được vội giãy giụa kịch liệt.

_ Ảnh Quân, anh đang làm cái quái gì vậy hả ? thả tôi xuống

_ Không thả



Dứt lời anh bổng cô tiến thẳng vào phòng ngủ của cô như thể đã quen thuộc, Ảnh Quân không hề nhẹ nhàng mà thẳng thừng ném cô xuống giường cũng may đây là giường nệm mềm nên không làm cô đau mấy.

Ô Lập Na giật mình hoảng hốt lùi lại đến mức tấm lưng mảnh khảnh chạm đến thành giường, cơ thể cô lần nữa run rẩy bẩy khi thấy Ảnh Quân đang cởi từng nút áo ra.

Bỗng dưng anh như một con mãnh thú hoang mà lập tức bổ nhào lên người Ô Lập Na, hôn ngấu nghiến vào đôi môi đê mê của cô đôi bàn tay ngao du khắp nơi trên cơ thể Ô Lập Na, hôn chán chường liền di chuyển đến cổ trắng nõn.

_ Umm..đừng..xin anh đấy đừng làm chuyện này với tôi

Nhưng có lẽ Ảnh Quân đã bỏ ngoài tai vẫn tiếp tục di chuyển xuống bầu ngực căng tròn của cô, sự ngăn cách của áo ngoài và áo lót thật khiến anh cảm thấy nó rất vướng víu liền thẳng tay xé rách thành hai bên.

Bầu ngực căng tròn của cô theo động tác của anh mà dựng dựng lên trước mắt anh điều này càng khiến thú tính của anh trở nên mạnh mẽ hơn, giờ trong phút này cả hai người đã trần truồng trước mặt nhau. Ảnh Quân cúi xuống ngậm mút một bên ngực cô tay bất thình lình mò mẫm xuống dưới nơi nhỏ hẹp của Ô Lập Na.

Umm

Ô Lập Na biết không thể chống chọi lại cũng không thể trốn thoát ra được, cô đành cắn chặt răng nằm im bất động mặc cho Ảnh Quân muốn làm gì dù sao thân thể đó của cô đã từng bị Ảnh Quân chạm vào.

_ Áaa...Umm...đau...làm ơn rút ra thứ đó đi

Không ngờ đến Ảnh Quân lại một mạch đâm mạnh vào bên trong lại không ngừng chuyển động, cô vừa đau nhói lại căm tức. Ô Lập Na cựa quậy muốn thoát ra nhưng đều bị anh kiềm hãm.

Ảnh Quân nhìn người con gái đang nằm dưới thân ngọ nguậy liền không hài lòng, vội vàng kéo người cô lại.

_ Em định đi đâu khi bên trong em đã siết chặt tôi như vậy ? đừng cố thoát khỏi nữa

_ Đồ cặn bã...lòng lang dạ thú...Ảnh Quân Umm anh không xứng đáng làm con người

Trái với lời mắng chửi bới của Ô Lập Na thì ngược lại Ảnh Quân rất thích nghe lời mắng chửi từ miệng nhỏ của cô, anh khẽ khom người xuống nhởn nhơ nói.

_ Vậy sao ? em mắng nhiếc tôi như thế này có biết..tôi thích lắm không hả

Ô Lập Na nhất thời mím môi câm nín, thấy cô không nói gì nữa Ảnh Quân nhếch môi cười khẩy sau đó tăng tốc lực đạo ra vào bên trong cô, làn sóng mà anh mang đến cô không hề cảm nhận được sự khoái lạc nào mà ngược lại càng làm cô thêm ngạt thở.

_ Na Na bé yêu của tôi, tôi thèm được nghe giọng ngâm nga êm dịu của em
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.