Có lẽ vì quá mệt mỏi khi đi chơi cả ngày nên Ô Lập Na đã ngủ thiếp đi lúc nào không hay, Ảnh Quân yêu chiều đặt nhẹ cô xuống giường sau đó cẩn thận đắp chăn cho cô, khẽ cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô rồi thủ thỉ vào tai.
_ Ngủ ngon, Na Na !
Ảnh Quân đứng dậy đi ra ban công hít thở không khí, một lúc sau anh rút điện thoại trong túi quần gọi cho trợ lý Hạ Vũ, đầu dây bên kia nhanh chóng kết nối.
_ Chủ tịch, ngài có gì dặn dò ?
_ Ừ, cậu giúp tôi điều tra thông tin về ba mẹ ruột của Ô Lập Na nhưng thật phải chi tiết, tôi sẽ cho cậu thời hạn ba tháng
Trợ lý Hạ Vũ nhanh chóng tuân mệnh, không còn việc gì nữa anh ngắt kết nối ngang. Ảnh Quân ngửa mặt lên trời ngắm những vì sao nhưng trong sâu thẳm của anh lại đau đến tận tâm can, Ô Lập Na vốn là một con người thanh thúy, thánh khiết luôn mang tính cách hồn nhiên thiện lương nhưng cớ sao ông trời lại nhẫn tâm không cho cô một gia đình hoàn chỉnh nhưng ngay cả ba mẹ ruột là ai cô cũng không biết.
Hít hơi thở thật sâu Ảnh Quân mới xoay người đi vào trong, anh khẽ nằm xuống giường sau đó vòng tay ôm lấy Ô Lập Na vào trong lòng rồi chìm vào giấc ngủ sâu.
Umm
Ô Lập Na khẽ mở đôi mắt đang nhắm nghiền ra, dưới trướng ánh nắng chói chang chiếu rọi vào gương mặt bầu bĩnh của cô khiến cô hơi choáng váng mà rên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-em/2809662/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.