"Cam này rất tốt cho em và con"
"Nào há miệng ra anh đút."
"Có ngon không hả?"
"Rất ngon.
Trái cây được cắt thành từng miếng nhỏ, được anh nhẹ nhàng đút cho cô. Đôi bàn tay tinh tế, ấm áp của anh như muốn truyền tải hết tất cả sự yêu thương và quan tâm mà anh dành cho cô. Món ăn đơn giản nhưng đầy ý nghĩa, thể hiện sự chăm sóc tận tình. Những câu chuyện nhỏ được trao đổi giữa hai người như xua tan đi cảm giác mệt mỏi, lo lắng.
Mỗi phút đều kéo dài như hàng giờ đồng hồ. Cổ Đông Bách nhìn vào đôi mắt Giao Nhi, thấy được ánh sáng của niềm hy vọng, nhưng cũng không thiếu những tia lo âu. Anh biết rằng thời khắc quan trọng đang đến gần, và trái tim mình không ngừng đập nhanh hơn. Trên gương mặt cô, sự hồi hộp và mong chờ hiện rõ, những cảm xúc ấy không thể che giấu.
"Em đừng quá lo lắng, đã có anh ở bên cạnh."
"Da."
Giao Nhi ôm bụng bầu, nơi chứa đựng sinh mệnh mới. Trong lòng cô, có những suy tư về tương lai, về em bé sẽ ra đời. Cô nghĩ đến những giấc mơ và dự định, những điều mà hai người đã cùng nhau xây dựng trong suốt thời gian qua. Những câu chuyện về cha mẹ và con cái, về hạnh phúc gia đình lại vang lên trong tâm trí cô.
Khi những ngày tháng cuối thai kỳ trôi qua, Cổ Đông Bách cảm thấy một sự thao thức không bình thường. Anh không thể ngủ được, mà thay vào đó, cứ nằm trằn trọc, lo lắng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-em-bang-su-diu-dang-cua-anh/3679303/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.