Tầm hơn 12 giờ khuya anh mới xong việc ở công ty, vừa xong anh liền lái xe sang đón cô về nhà. Giao Nhi do đợi anh quá lâu nên cô đã ngủ gục ở sofa, bà có bảo cô lên phòng ngủ cho thoải mái trong lúc đợi anh sang nhưng cô nhất quyết không chịu.
Vì quá mệt mỏi nên cô đã thiếp ngay trên sofa, còn bà thì đang bận rộn với công việc đan len của mình. Vừa bước vào nhà anh đã bắt gặp bóng dáng nhỏ bé thân quen đang nép mình lại trên chiếc sofa chật hẹp kia.
Anh nhẹ nhàng đi lại, không dám tạo ra tiếng động lớn sợ cô sẽ tỉnh giấc mất. Anh nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh bà, thấy anh bà ngừng công việc đan len rồi hỏi anh: "Chuyện ở công ty bận lắm sao? Con bé đợi cháu từ chiều đến bây giờ "
"Cháu đã giải quyết xong, cô ấy đợi cháu từ chiều đến giờ sao?"
"Ừm!"
"Con bé còn đan cho con một chiếc khăn choàng bằng len nữa đấy!"
Anh trố mắt nhìn bà sau khi nghe những lời bà vừa nói, cô đan tặng anh một chiếc khăn choàng bằng len sao? Đây có phải là sự thật không? Anh có nghe lầm hay không? Có phải đây chỉ là một giấc mơ không? Anh tát thật mạnh lên gương mặt mình để xem bản thân có đang nằm mơ hay không? Cú tát quá mạnh khiến anh cảm thấy đau nhói phần bên trái gương mặt, khi thấy phản ứng của anh bà không khỏi bật cười thành tiếng.
Nhìn thấy trời cũng đã quá khuya, bà kêu anh nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-em-bang-su-diu-dang-cua-anh/3647229/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.