Tiêu Ân Tuấn đã trở về. Anh xuống xe bước nhanh vào trong nhà.
- Thưa cậu chủ, mợ Tiêu đang đợi cậu trên lầu. Tôi đã cho người chuẩn bị nước tắm cho cậu mợ.
Bà Lâm chính là quản gia của nhà họ Tiêu, bà đã làm việc cho Tiêu gia hơn hai chục năm rồi, từ khi Tiêu Ân Tuấn còn là cậu bé thiếu niên.
- Cảm ơn dì Lâm. Tôi lên lầu đây.
Tiêu Ân Tuấn đứng lại một lúc như đang suy nghĩ điều gì, sau đó quay lại nói với dì Lâm.
- Nhờ dì chuẩn bị cho tôi nồi súp. Lúc nữa tôi sẽ xuống ăn, không cần bưng lên.
- Vâng thưa cậu.
Cảm thấy đã rặn rò xong, Tiêu Ân Tuấn đi thẳng lên lầu.
Ninh Gia Tuệ sảng khoái bước ra từ nhà tắm. Trên người chỉ khoác tạm áo choàng tắm.
Ngâm người một lúc trong nước ấm cô đã cảm thấy tốt hơn rất nhiều rồi.
Còn đang định sấy tóc thì cửa đột nhiên bị đẩy vào.
Là Tiêu Ân Tuấn. Cô còn đang nghĩ anh chắc còn lâu mới về không ngờ lại nhanh như vậy.
Tiêu Ân Tuấn nhìn thấy cô đã tắm rửa sạch sẽ, trong lòng có chút không hài lòng.
Cô ta vậy mà lại không chờ anh. Chưa gì cô ta đã tự cho mình là chủ Tiêu gia rồi sao?
Anh phải dậy cho cô ta một bài học, để cô nhớ kĩ ai mới là chủ.
Tiêu Ân Tuấn khẽ khép hờ đôi mắt, hàng chân mày co lại. Dáng vẻ cũng trở lên vô cùng đáng sợ, anh tiến lại gần Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-nhan-tinh/3002164/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.