Chủ nhật ở Sài Gòn, Ngọc Trân đã xin bảo lưu kết quả học tập của mình lại 1 năm để sinh con và bồi bổ cơ thể. Chị dâu của Trân chăm sóc Trân rất chu đáo và ân cần, nói chị phải giữ mình cẩn thận đừng để bị ốm nọ kia, 
- Chị Quỳnh ơi. Hay em phá nó đi nhé. Em... em... 
- Cô 2 điên sao? Thai gần 3 tháng rồi phá đi sẽ ảnh hưởng tới tương lai sau này của em đấy. Em và cháu của chị... phải sống thật tốt biết không hả. Không nghĩ tới chuyện phá thai biết chưa? 
Có chị dâu ở bên Ngọc Trân cũng an tâm phần nào. Chị cứ suốt ngày thương xót cho cô và Trọng Lâm, những bức ảnh mà chị chụp cho Thục Linh và Lâm chị vẫn còn đang giữ trong máy mình và thỉnh thoảng mở ra xem lại. Tình yêu của Lâm và Linh, nếu không có sự xuất hiện của Trân thì có lẽ tới mùng 5/4 2 người đã đính hôn với nhau. Chị vừa là nạn nhân vừa cũng là người gây hoạ, xem vào chuyện tình của người khác. Thay vì trách Lâm vô tình, chị trách bản thân mình nhiều hơn, lớn rồi tới những bữa tiệc xa hoa như vậy đáng nhẽ ra phải biết giữ mình, trách bản thân mình quá ngu ngốc, ai đưa gì cũng uống. Ham vui là chết rồi. 
Tiếng chuông điện thoại vang lên, là Thục Linh gọi ( Trân lưu số của cô là em Linh). Thỉnh thoảng cô vẫn gọi điện hỏi thăm Trân mà: 
- Chị đây Linh. 
- Chị Trân. Chị và bác Sang vẫn khoẻ chứ? Chị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-nang-cong-chua-nho/2949012/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.