Có thể Ngọc Trân chị bị Trọng Lâm đe doạ rồi, số của cô chị sẽ không nghe nữa đâu. Nên đi tới két sắt, áp vân tay vào mở ra lấy con xiaomi và con ip12 promax mà trước đây bà Lan mua đền cho cô, trong đó đã có sẵn sim. Mở đồng thời cả 2 con máy lên, Trọng Lâm vừa uống nước ép cà rốt vừa cười ha hả, nói cô sao nhiều máy vậy chứ nọ kia. 
Bấm số của Ngọc Trân lần lượt ở 2 con máy phụ kia, vãn chỉ thuê bao không liên lạc được. Ủa là sao vậy chứ? Hay là chị đã đổi số mới nhỉ? Mà đã đổi số mới thì zalo cũng mất luôn để làm cái gì chứ? 1 lúc sau: 
- Alo? Xin hỏi ai đầu dây? 
- Bé nè anh trai. 
- Ồ chào bé. Có chuyện gì vậy? 
- Anh trai có gọi được cho chị dâu em không ạ? Em gọi hoài à mẹ chị dâu không có nghe máy ạ anh trai. 
- Ủa sao lạ vậy? Lúc chiều trưa anh với bố mẹ vẫn gọi mà. 
- Zalo chị ấy cũng xoá luôn. Khó hiểu thật đấy. Em muốn gọi nói chuyện với cháu trai em. Chán quá. Haha tối muộn rồi mà anh còn uống nước ép à? 
- Thì em chả bảo phải sinh cháu cho em, anh bỏ cả bia cả rượu đấy, để còn nhanh mà sinh cháu cho em ẵm chứ. Thật là. Còn trách anh là sao đây hả? 
- Ờ thôi nhá không làm phiền thời gian vàng bạc kim cương của anh nữa. Em gọi cho hoàng tử chồng yêu của em đây. Bái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-nang-cong-chua-nho/2948994/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.