Về tới nhà của Trung, Trung nhanh mở cửa xe ra. 1 tay nắm chặt lấy tay cô còn 1 tay thì nhanh chóng mở cửa nhà.
- Kìa Trung. Em phải về rồi. Mai gặp lại anh nha.
Cô giật nhẹ tay ra nhưng không có được, Trung càng ngày càng cầm chắc chắn hơn.
- Ở lại với anh... 1 chút thôi.
- Coi nào. Chúng ta gặp nhau trên lớp, và cả ở nhà... em về đã nha rồi mai...
Lực ở tay Trung nắm tay cô càng chặt hơn nữa, giọng khản đặc lại rồi hỏi cô 1 câu mang hàm ý dò hỏi:
- Em nói vậy nghĩa là... em chán tôi rồi sao?
Mắt Trung đang dần long sòng sọc. Cách xưng hô em với tôi này, khiến cho cô hơi sợ sợ rồi đấy. Tại sao Trung lại có thể nói như vậy, cô chán Trung hồi nào.
- Trung à. Anh có tin anh chị không? Chứ em, thì em...
- Tôi không biết. Tôi chỉ biết 1 điều duy nhất thôi, là ngày nào tôi cũng muốn gần em hết, muốn... muốn yêu em...
Đưa tay vuốt nhè nhẹ gò má của Trung, cô nhỏ giọng:
- Anh vẫn yêu em, vẫn gần em đó thôi. Em nghĩ trong ngôi biệt thự đó có điều mờ ám.
Cô đang nói về vấn đề ngôi biệt thự L2, nhưng Trung lại không quan tâm vấn đề đó. Cứ chỉ chăm chăm nhìn đôi môi mềm đang nói chuyện, nuốt nước bọt ừng ực rồi đặt cô nằm lên bàn ăn cơm, đè ngửa cô ra mà hôn. Lần này Trọng Lâm đã đoán đúng rồi đấy, Trung bị tình yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-nang-cong-chua-nho/2948977/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.