Có yêu lại Trọng Lâm hay không thì Lana không chắc nhưng Lana chắc chắn 1 điều rằng là cả Trung với Lâm... và tất cả mọi người sẽ chẳng thề nào gọi được cho cô đâu vì cô bị giật mất điện thoại ngay ở trên đường đi khi đang vừa lái xe vừa nói chuyện điện thoại với mẹ, không có cái dại nào bằng cái dại này, khổ ghê đấy. May là không bị giật mất cái túi xách chứ không thì tiêu rồi. 
Vệ sĩ lại không có 1 ai đi theo sau cô cả, sau khi tri hô cướp cướp thì không 1 ai giúp cô. Bà Loan lo cho cô quá, không biết có tìm được đường về khách sạn hay không nữa. Gọi điện thì dĩ nhiên là thuê bao rồi. Bà gọi điện cho vợ chồng bố già thì chỉ có tút dài thôi không nghe, khổ quá cơ. Làm ở cơ quan mà lo sốt cả vó lên, không biết cô có osxảy ra chuyện gì hay không. 
Trọng Lâm đã ngâm khoáng rồi đi ra tắm tráng lại 1 lần nữa, xong xuôi hết quần áo cũng chỉnh tề rồi mới sờ tới điện thoại, thì có 3 cuộc gọi nhỡ của bà Loan, liền bấm gọi lại ngay và luôn: 
- Alo mẹ ạ. 
- Lâm à con. Con thấy con Linh về lại khách sạn chưa? 
- Dạ con với mọi người đang đi tắm khoáng ạ mẹ. Còn em ấy không có đi ạ. 
- Ừ mẹ biết. Con bé hình như là bị giật mất điện thoại, mẹ gọi mấy lần mà không được con ạ. Con gọi về khách sạn xem con bé về chưa hộ mẹ với. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-nang-cong-chua-nho/2948963/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.