Trung tới chỗ yên tĩnh mà trước đây cô hay ngồi, tìm cô nhưng không thấy cô đâu hết. Phóng xe đi tìm cô ở công viên Thống Nhất, lòng vòng 1 lúc cũng chẳng thấy cô đâu. Ủa ủa tại sao không gọi điện thoại? Có mà gọi đằng trời đấy vì cô để chế độ im lặng đi tới quán cafe L2 theo lời mời uống cafe của chị em Phương Hoa Phương Mỹ.
- Dạ chào cô chủ.
- Dạ em chào anh.
Cô đi vào bên trong order 1 cacao nóng và bánh ăn kiêng, lên trên tầng 2 view đẹp để ngồi với Phương Hoa Phương Mỹ.
- Chị Linh.
- Em chào chị, chào em nhé.
- Hôm qua thằng Trung nó xé váy của em à? Chị thấy em mặc đồ khác.
- Dạ không có ạ chị. Cái váy đó em để trong tủ lâu rồi, hôm qua mặc lại hơi ngứa nên có lên mượn chị giúp việc bộ quần áo để mặc thôi ạ.
- Chém hoài. Chị nhìn mặt thằng Trung vài phần biến thái rồi.
Phương Mỹ rất hào hứng muốn nghe Linh kể về chuyện hồi nhỏ giữa cô và Lâm, thực ra thì chuyện lúc nhỏ cũng chẳng có gì nhiều để mà kể cơ.
- Kìa chị. Chị không kể thì em với bà Hoa đây cũng hỏi bác Bình thôi à. Chi bằng chị kể đi.
- Nó nói đúng đấy, cứ kể đi có sao đâu, thằng Trung nó cũng đâu ở đây.
- Dạ thì chuyện của em...
Nhân viên bưng đồ lên cho cô, gọi cô là cô chủ rồi cúi đầu đi xuống dưới tầng 1.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-nang-cong-chua-nho/2948951/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.