Cô thay xong chiếc váy màu đen rồi đi xuống nhà, trên ngón tay áp út bàn tay phải cô đeo chiếc nhẫn có viên kim cương chủ khá to, muốn đeo ngón giữa nhưng lại không vì, vì do Trọng Lâm đặt làm nhẫn theo size tay ngón áp út của cô thôi.
- Linh à em ăn súp rồi hẵng đi nhé.
- Ừm. Em ăn.
- Sáng nay em nói rằng sẽ nói chuyện của chúng ta sau, bây giờ em nói đi.
- Sau khi bữa tiệc tối nay kết thúc, em sẽ nói chuyện với anh.
- Tôi không muốn em chia tay tôi đâu Linh à, không muốn 1 chút nào.
- Em còn chưa nói cơ mà, anh đây là có tật giật mình sao? Anh làm chuyện gì có lỗi với em à?
- Ờ ừm không... không có đâu. Tôi không làm gì có lỗi với em cả.
- Anh nên nhớ, em và anh Lâm trước đây đã tan vỡ vì anh ấy giấu giếm, không thật lòng với em. Em không mong chúng ta tan vỡ và đi theo vết xe đổ đó.
Cô ăn xong bát súp gà con con rồi cùng Trung ra xe của Lâm ngồi với bà Bình, còn Lâm anh làm tài xế con roll royce ngồi cùng với bố mình. Trên con bentley, hầu như không ai nói với ai câu nào, chỉ có tiếng thở của 3 người và động cơ của xe. Tiếng chuông điện thoại của cô vang lên phá vỡ sự yên ắng này:
- Dạ con chào mẹ.
- Ừ. Thằng Trung nó đi với con hả?
- Dạ vâng ạ. Anh ấy được mẹ Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-nang-cong-chua-nho/2948942/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.