Trung rất khôn ngoan, không hổ là con trai của cựu CIA, thông minh hơn người khi mà đã nói nơi cất giấu số tiền khổng lồ đó cho vệ sĩ tâm phúc cùa mẹ mình. Số tiền 50 tỷ đó mà Trung cho ông Thuận, chỉ là để bịt miệng ông không cho nói với ai, kể cả là với mẹ của mình. Thục Linh lại 1 lần nữa ôm Trọng Lâm, Lâm cũng ôm lại cô rồi 2 người đi vào phòng bệnh sao? Thật không thể tin nổi mà.
Sáng hôm sau chủ nhật, vì chớm hè rồi mà nên mới có 6h sáng thôi mặt trời đã lên cao hơn cái sào. Trọng Lâm anh nhẹ nhàng nhổm người dậy, hôn lên trán cô chụt 1 cái, nhanh chóng rời giường đi vào trong thay quần áo rồi gọi mẹ mình và vệ sĩ tới canh phòng bệnh cho cô.
- Anh Lâm. Chuyện tối qua, có người muốn hại chúng ta phải không?
- Không phải chúng ta, nếu có thì chỉ 1 mình tôi thôi. Ở toà nhà đối diện với phòng bệnh có tay bắn tỉa. Tôi chưa rõ có phải kẻ thù của tôi bên nước ngoài hay không. Việc của em bây giờ là phải thật khoẻ mạnh, đừng suy nghĩ gì nhiều biết không?
Cô nhìn anh rồi gật đầu nhẹ vài cái. 15’ sau cửa phòng bệnh mở ra, Bryan cùng Thiên Bảo đi vào đưa đồ ăn cho cô và anh. Thiên Bảo nói:
- Cậu chủ. Rất có thể...
- 2 người ăn gì chưa?
Trọng Lâm không muốn cô lo lắng mà nên chuyển ngay sang chủ đề khác:
- Các anh cứ nói đi ạ em không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-nang-cong-chua-nho/2948865/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.