Bà Mary không muốn con trai mình lo lắng chuyện tiền bạc cho nên đã âm thầm gửi 1 tin nhắn cho Lâm, rằng muốn anh hợp tác, cho mượn 1 khoản, bà muốn góp vào để trả cho ngài Smith, vì dù gì ông Thuận là người của bà ta, bà ta không muốn bị người đời chỉ trích rằng không biết cách dạy người.
Nhưng nhắn tin được 15’ rồi vẫn không thấy anh hồi âm, anh chưa đọc được hay là thấy rồi đọc rồi nhưng không muốn trả lời? Cũng đúng thôi, người làm ăn mà, họ không muốn mình bị thiệt.
- Alo tôi Phong đây.
- Chào anh. Tôi muốn gặp anh và chị Bình để nói chuyện 1 chút. Anh chị rảnh chứ ạ?
- Nếu là giờ này thì xin lỗi chị tôi đang bận sửa sang phòng ốc khách sạn mới của thằng Lâm, hẹn chị vào chiều nay được không?
- Chiều nay thì tôi lại có hẹn mất rồi. Chào anh ạ. Hẹn anh sáng ngày mai ở ngay khách sạn của anh.
- Vâng. Chào chị!
Ông Phong cúp máy xong gọi cho con trai mình, ơ kìa, đi đâu mà lại thuê bao thế kia. Xem nào, lí do vì sao bà Mary lại muốn gặp ông Phong bà Bình nhỉ?
- Dạ Marriott Hotel xin chào quý khách.
- Tôi Phong đây.
- Dạ dạ con chào bố ạ.
- Thằng Lâm có ở khách sạn không?
- Dạ đại ca đã cùng cô chủ và phu nhân Charlotte, cùng với vài người nữa đi mua sắm rồi ạ thưa bố.
- Cảm ơn cô. Làm tốt nhé.
- Dạ con cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-nang-cong-chua-nho/2948846/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.