Bà Mary không đưa Trung về nhà mà lại đưa Trung về căn hộ chung cư. Bà Mary cùng bảo vệ toà nhà (cũng là vệ sĩ của bà Mary) dìu Trung vào thang máy rồi bấm lên tầng 3.
- Có ai khả nghi ra vào căn chung chư này không?
- Dạ không có thưa bà chủ.
- Sát sao kỹ càng cho tôi cậu rõ không.
- Dạ tuân lệnh bà chủ.
Ding 1 cái, cửa thang máy mở ra, 2 người dìu Trung đi tới tận căn phòng cuối hành lang, vì cửa là vân tay, bà bấm thử 310899, ồ cửa mở ra luôn nè. Thật nặng tình quá mà. Bảo vệ đưa Trung vào phòng ngủ rồi sau đó xin phép bà chủ xuống làm việc tiếp, bà Mary có pha nước chanh để giải rượu cho con trai mình rồi mang vào bên trong phòng.
- Trung à! Dậy uống nước chanh này con. Trung ơi!
Trung lờ đờ uể oải mệt mỏi quá sức, đỡ lấy đầu rồi ngồi dậy đưa mắt nhìn xung quanh căn phòng,
- Đây là đâu.... ức... vậy.
- Căn hộ của con. Uống chút nước chanh đi.
Trung ừng ực ừng ực hết cả cốc nước chanh đá to bự rồi ôm lấy gối ôm xoa xoa rồi vuốt ve dọc từ trên xuống dưới rồi từ dưới lên trên:
- Linh. Đừng bỏ anh, đừng bỏ anh, nha!
“Ôi con tôi. Nó mà biết con bé đi Mỹ, biết con bé không còn yêu nó nữa, nó sẽ ra sao đây.” Bà Mary đắp chăn lên người cho con trai mình rồi đi ra ngoài đóng cửa lại, đi tới sofa ngồi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-nang-cong-chua-nho/2948840/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.