Cô không thể nào thoát ra được khỏi anh Lâm vì anh khoẻ quá. Anh Lâm cúi xuống hôn lên trán cô 1 cái rồi nói:
- Thục Linh à.
- Dạ...
- Em có muốn... có con với anh hay không?
- Dạ em... em...
Cô ngượng chín cả mặt, quay mặt ra chỗ khác rồi lí nhí nói có. Trước đây vì để anh có trách nhiệm với Ngọc Trân mà cô đã đẩy anh ra xa mình, cô nhận ra lúc này mình yêu anh hơn bao giờ hết. Yêu anh không phải vì anh giàu anh có quyền, nhà cô cũn khá giả rồi cô không muốn gì nhiều hơn cả.
- Nhìn thẳng vào mắt anh này Linh!
Anh đưa tay bắt lấy cằm quay mặt cô ra đối diện với mình, đưa ánh mắt thâm tình nhìn thẳng vào cô anh lặp lại lời nói kia 1 lần nữa.
- Em có muốn có con với anh hay không Linh?
- Còn anh, anh có muốn không?
- Từ lần anh hạ thuốc năm em 16 tuổi, em biết không anh đã từng thề với lòng mình rằng phải có em bằng được, phải làm cho kỳ được em có thai với anh. Còn bây giờ... anh nguyện chờ đợi em tới khi nào em tình nguyện, anh không ép buộc em đâu.
Đưa 2 tay đặt lên má anh, nhổm đầu dậy rồi hôn anh 1 cái nhẹ vào môi. Anh đã bước 999 bước về phía cô rồi nhưng lúc đó cô không nhận ra, bây giờ bắt đầu lại đi, 1000 bước đó hãy để cô chạy về phía anh.
- Em yêu anh. Yêu anh không phải vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-nang-cong-chua-nho/2948797/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.