Thục Linh ngồi trên xe lăn nghĩ về chuyện giữa mình và Mỹ Hương, cô tự hỏi mình sẽ bỏ qua cho Mỹ Hương hay là đối đầu với người bạn này. Chị Nhã nói nếu cô không làm lớn chuyện này lên thì chỉ có cô là người khổ thôi. Bị tai nạn gãy chân rồi mất trí nhớ là vì ai? May mắn là các cụ gánh còng lưng đấy chứ không thì...
Một lúc sau, Bryan đánh xe vào trong sân, đi vào trong nhà ngoài 2 Bryan với Thiên Bảo ra thì còn có thêm 2 giám định viên mang đồ nghề tới kiểm tra 2 hộp bánh su kem kia.
- Cô chủ.
- Cháu chào 2 chú, em chào 2 anh ạ.
- Chào cháu. Hai hộp bánh đó đâu rồi?
Chị Nhã đưa 2 hộp bánh cho giám định viên, mỗi hộp có 6 cái lận nên kiểm tra mất khá lâu vì phải kiểm tra từng cái 1. Trong lúc chờ đợi Thục Linh có nói chuyện riêng với Bryan, hỏi anh ta xem có phải anh Lâm giấu cô đưa đoàn doanh nhân đi sang Macau rồi không.
- Cô chủ hỏi thì tôi không có dám giấu nữa, ngoài đại ca và đoàn doanh nhân thì có cả bố già đi cùng nữa ạ.
- Dạ. Và anh nghĩ em có nên phanh phui chuyện của Mỹ Hương ra không ạ?
- Theo tôi thì có, nhưng quyết định vẫn là ở cô chủ thôi.
Ở Macau nhanh hơn Hà Nội 1 tiếng đồng hồ, bố già, anh Lâm và đoàn doanh nhân tới Macau hơn 11 rưỡi trưa thì ở Hà Nội mới đang là 10h45’ và Thục Linh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-nang-cong-chua-nho/2948732/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.