Sau khi ăn cơm xong
Minh Khang đưa Tuyết Chi đi xung quanh thành phố chơi. Trên xe, cả hai cười đùa nói chuyện với nhau vô cùng vui vẻ, quên mất đi những chuyện vừa mới xảy ra..
Đến công viên
Cả hai cùng nhau chơi những trò chơi cảm giác mạnh. Tuyết Chi hò hét không thôi, cảm giác vô cùng Yomost! Minh Khang thì sợ vô cùng, nhất là mấy cái trò mà tàu hỏa nó lao từ trên cao xuống, kinh dị thật sự! Nhưng mà anh vẫn muốn giữ hình tượng của mình với cô người yêu này, chứ không thì quê chết! Dù anh có là chủ tịch cao ngạo đến đâu nhưng vẫn có nỗi sợ của anh, chứ không phải tổng tài nào cũng không sợ cái gì!
Chơi xong, cả hai người cùng nhau ra ghế đá ngồi
“Aa vui quá”
“Ừm vui thật” Minh Khang nói dối không biết ngượng. Rõ ràng anh vô cùng sợ, nhưng chỉ giữ thể diện cho mình thôi, Tuyết Chi mà biết thì có mà đội quần, giờ anh muốn nôn lắm, bởi vì mấy trò vừa nãy làm anh chóng mặt..
“Vui quá! Nhưng sao mặt anh xanh xao vậy?” Tuyết Chi nhìn anh hỏi
“Kh..không có gì”
“Hay anh sợ hả?” Cô cười chọc quê anh
“Không! Làm gì có.. Oẹ”
“Đó. Vậy mà bảo không sợ! Hahaha”
Minh Khang chạy nhanh vào nhà vệ sinh công cộng gần đó mà tống hết mấy thứ trong bụng ra..
Tuyết Chi nhìn theo anh mà cười, sau đó ngồi ghế đá mà đợi anh
Chợt, cô cảm thấy vô cùng đau đầu. Đau mà chóng hết cả mặt, muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-em-ben-anh/3031550/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.