Tối hôm đó
Tuyết Chi mặc trên mình chiếc váy trễ vai màu xanh dương, tóc tết lại hình xương cá, trên khuôn mặt cô chỉ trang điểm một lớp mỏng, trên người cô có mùi thơm rất dịu dàng của con gái nên Tuyết Chi cũng chẳng cần xịt thêm nước hoa làm gì. Bước ra nhà với đôi giày cao gót trắng, Minh Khang đã đậu sẵn xe ở cổng rồi
Bước lên trên xe, Tuyết Chi và cả Minh Khang buồn bã vô cùng. Không ngờ anh và cô lại có ngày này... Anh lái xe đến một nhà hàng 5 sao, bước xuống và mở cửa xe cho Tuyết Chi xuống. Những hành động của anh đều thể hiện mình còn yêu Tuyết Chi rất nhiều. Cô ngoài mặt không thể hiện ra, nhưng trong lòng sớm đã vỡ vụn... Giá như cô không bị làm sao! Giá như cô không bị bệnh thì có lẽ giờ phút này cô đã rất hạnh phúc bên Minh Khang rồi... Nhưng ông trời lại không cho phép điều đó xảy ra..
Anh vẫn cầm tay đưa Tuyết Chi xuống xe như ngày nào, nhưng hôm nay cô lại né tránh, mặc dù rất muốn anh làm vậy. Cả hai người bước vào như là tâm điểm để mọi người bàn tán
“Nhìn kìa! Âu thiếu gia đó”
“Trời ơi đẹp trai quá đi! Có lẽ mình đã thích anh ấy rồi!”
“Bên cạnh chính là tiểu thư của Lục gia đó. Nghe nói hai người có hôn ước với nhau rồi”
“Nhìn đẹp đôi quá trời”
“....”
Nghe những lời nói đó của bọn họ, lòng Tuyết Chi nặng trĩu vô cùng..
Minh Khang cũng chẳng kém gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-em-ben-anh/3031541/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.