“A.. Mày làm gì vậy hả con kia? Aaa.. Minh Khang... nó dám đẩy em kìa...” Đường Ái Sa bật chế độ dẹo lên 
“Sao? Tôi thích vậy đấy? Làm sao?” Tuyết Chi vênh mặt lên nhìn cô ta 
“Cô dám!!” 
“Này! Tôi nói cho cô biết nhá, tôi chưa thấy ai mà mặt dày như cô luôn. Mặt cô chắc.. cũng phải 4 lớp đấy. Lớp nhựa đường này, lớp gạch bê tông này, lớp xi măng, cuối cùng là lớp phấn bên ngoài.. Mặt dày thì cũng phải vừa phải thôi chứ. Tôi và Minh Khang đã có hôn ước với nhau rồi, có thể coi nhau là vợ chồng rồi, bởi vì mấy hôm nữa tôi với anh ấy sẽ đi đăng ký kết hôn. Nên cô đừng mong có cửa..” Tuyết Chi khoanh tay lại, sau đó đi vòng quanh chỗ Ái Sa đang nằm dưới sàn 
“Cô...” 
“Mà tôi nói này. Nếu nhà cô nghèo quá đến nỗi thiếu quần áo mặc ý. Thì cô bảo tôi một tiếng, tôi còn biết mà mang mấy bộ quần áo cho cô mặc. Chứ cô mặc thiếu vải như thế này ý, không được đâu không được đâu! Cẩn thận cái lớp silicon của cô, nó bị nhảy ra đó. Haha” 
“....” cô ta bị nói không ngóc được cái đầu lên nổi, chịu đựng bị cô sỉ nhục 
“Tôi cũng nói luôn. Tôi không muốn sỉ nhục ai đâu. Nhưng vì cô là trường hợp đặc biệt nên tôi đành phải phá luật. Va vào tôi không xin lỗi thì thôi lại còn chửi tôi. Chồng của tôi chứ đâu phải của cô đâu mà bày đặt ‘chỉ hợp với em thôi’. Ảo tưởng hả má?” 
Cô ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-em-ben-anh/3031523/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.