“Anh vào đây...” Minh Khang đưa vật nam tính của mình vào. Lúc này, Tuyết Chi cảm nhận được một nỗi đau khủng khiếp. Đã rất lâu lâu rồi hai người mới bắt đầu làm chuyện này, lâu như vậy nên cô cảm nhận đau là đúng
“Anh.. em xin lỗi.. em chỉ đùa thôi.. áaaaa... hức” bây giờ, một nửa của vật cứng đang nằm bên trong cô. Bên dưới co bóp, ôm chặt lấy ‘bé Khang nhỏ’ khiến cho Minh Khang rạo rực hết người lên. Anh đã bị trúng xuân dược do cái trò chơi ngu ngốc của cô rồi, bên dưới còn ôm chặt lấy anh như vậy, ai mà chịu nổi?
*Bốp*
Anh đánh mạnh vào mông Tuyết Chi, giận dữ mà nói:
“Thả lỏng ra. Nhanh lên!” Đối mặt với sự tức giận của anh như vậy, Tuyết Chi đành làm theo lời của anh thôi. Cái đau dần dần thấu tận bên trong, cô đau quá nên hai hàng nước mắt đã rơi ra
“Đau quá... xin anh..ưm”
Không nghe theo lời của cô, anh bắt đầu chuyển động theo nhịp, bàn tay thon dài ôm lấy eo nhỏ gọn của cô. Vật nam tính dí lút cán sâu bên trong ‘bé Chi’. Từng đợt di chuyển từ chậm dần, chậm dần, sau đó tốc độ nhanh hơn.
“Á..á...a... ưm.. xin anh... xin anh tha cho em..” khuôn miệng Tuyết Chi rên to, cô co chân lại và đùi giật liên tục, cả người giật liên tục, rung chuyển theo nhịp của Minh Khang. Hai tay bị trói chặt bởi chiếc thắt lưng của anh, vậy nên cô không thể chống cự nổi. Mà nếu không bị trói thì sức con thỏ nhỏ như cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-em-ben-anh/3031507/chuong-27.html