Thời gian cũng trôi thật nhanh, bây giờ là cuối tháng 1 bên nước Anh. Tuyết bao phủ khắp bề mặt trên đường, đâu đâu cũng chỉ toàn là màu trắng của tuyết. Đôi khi còn thấy những bông tuyết trắng như những viên ngọc nhỏ li ti. Trên đường, ai ai cũng trên mình những quần áo ấm, dày cộp, trên đầu đội chiếc mũ lên ấm áp và đeo cả bao tay, dường như rất là lạnh. Cả một bầu trời băng giá đang bao phủ lấy thành phố London.
Trong căn nhà ấm cúng
Tuyết Chi đứng ở cửa sổ, ngắm nhìn những bông tuyết rơi. Trên miệng khẽ nở nụ cười dịu dàng. Bỗng từ đằng sau, một hơi lạnh phà vào gáy cô. Mặc dù Tuyết Chi đang mặc trên mình chiếc áo lên ấm và áo khoác dày, nhưng cô vẫn cảm nhận được độ lạnh của người chuyển đến.
Tuyết Chi quay ra đằng sau, thấy Minh Khang to lớn đứng ngay sau lưng mình..
“A..anh”
“Ừm”
Minh Khang bế Tuyết Chi lên, ngồi xuống ghế sofa gần đó, để cô ngồi trên đùi mình, mặt đối mặt với nhau..
“Có vẻ rất chán?” Anh hỏi
“Dạ..”
Từ lúc bị Minh Khang giam trong phòng như này cũng được 4 tháng rồi. Không được ra ngoài chơi, không được cảm nhận hơi thở của thiên nhiên, không được tự do khiến Tuyết Chi rất chán nản, buồn bã. Mà nếu có được ra ngoài thì số lượng rất ít, chỉ khoảng 2-4 lần là cùng.
“Em muốn ra ngoài chơi không?” Minh Khang tựa người về phía sau, nhướng mày nhìn cô
“Dạ? Thật ạ?” Lúc này, sự vui vẻ nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-em-ben-anh/3031478/chuong-40.html