Mấy ngày sau đó, Tuyết Chi sống rất yên ổn. Cô có thể được ra ngoài phòng theo lời của Minh Khang. Điều đó khiến Tuyết Chi rất hào hứng phấn khởi. Ngay sau khi gặp lại quản gia John và các cô giúp việc thì cô rất vui. Lâu lâu còn giúp họ những công việc trong nhà.. 
Vào một hôm 
Tuyết Chi đang nằm ở trên giường để đọc mấy quyển truyện mà Minh Khang đã mua cho mình. Tiếng chuông cửa vang lên 1 cái *Tich Toong*, cô vội chạy xuống nhà để xem. Ra ngoài đó, thấy hòm thư của nhà đang mở, cô mới thấy có một bức thư mới được gửi đến. Tuyết Chi vội cầm lên đọc, thấy người nhận là mình thì mới lấy nó và chạy lên phòng. Mở phong thư ra, bên trong không có ghi người gửi, chỉ có mỗi “Người nhận: Calista Harris (Lục Tuyết Chi)” 
Bên trong thư là một tờ giấy màu hồng nhạt được gấp gọn vào, ở mặt ngoài có thể thấy những dòng chữ in nổi trong đó.. Cô mở ra để xem. 
“Gửi Calista Harris 
Nếu em thắc mắc người gửi bức thư này là ai, thì em không cần phải biết nhiều đâu, bởi sau này em sẽ biết thôi. Thật sự mà nói, tôi rất nhớ em, yêu em đến phát cuồng. Không có một ngày nào là tôi không ngừng nghĩ về em cả. Ngay cả trong mơ tôi cũng gặp em nữa, thật điên rồ. Bây giờ tôi rất muốn gặp em, nhưng lại không thể. Tôi sẽ cố gắng nhanh nhất để nhanh được gặp em thôi. Em cứ chờ nhé. Tôi yêu em!” 
Đọc xong, Tuyết Chi nhớ người. Ai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-em-ben-anh/3031475/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.