Ngày qua ngày, Minh Khang đều sống chung với những chai rượu, và cả nỗi nhớ Tuyết Chi đến da diết. Đã 1 tháng qua, anh không nhận được tin tức gì của Tuyết Chi cả. Minh Khabg gần như phát điên, hình bóng của Tuyết Chi cứ hiện hữu trong tâm trí của anh. Từ nụ cười xinh đẹp, khuôn mặt ngây thơ, đến giọng nói ngọt ngào cứ văng vẳng trong đầu anh, làm sao mà có thể yên ổn sống qua ngày được? 
Thuộc hạ, thám tử dù có giỏi đến mấy, họ cũng phải bó tay với vụ mất tích này. Ông Lục Dạ Tuấn đến cả Minh Khang và ông Âu Vĩnh Thần, cả ba người gần như phát cuồng với đám người bọn họ. Một tung tích về con người nhỏ bé cũng không thấy là sao? 
“Lũ vô dụng. Chúng mày chết hết cho tao. Mẹ kiếp!” Tiếng của Minh Khang vang lên trong căn hầm. Người đi tìm kiếm thông tin của Tuyết Chi cũng cúi đầu, sau đó rời đi, vì hắn ta sợ sự tức giận của Minh Khang bùng nổ. 
Minh Khang cũng rời đi ngay sau đó, anh không thể nào chịu nổi được nữa. Liệu Tuyết Chi đang ở đâu? Cô ấy đang làm gì? Có vui vẻ không? Có nhớ ra Minh Khang không? Ai đang ở bên cô ấy? Một loạt những câu hỏi cứ vang trong tâm trí của anh, anh không thể ngừng đặt ra câu hỏi về Tuyết Chi lúc này cả. 
Chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào, Minh Khang mới lái xe về căn biệt thự cũ, nơi anh và Tuyết Chi đã từng sinh sống đầu tiên trước đây. 
Vào trong căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-em-ben-anh/3031426/chuong-65.html