Tiếng chuông * leng keng * ngoài cửa.
Jury mở to đôi mắt mà kinh ngạc, bóng dáng quen thuộc đứng ngay trước mặt đúng 9h sáng.
Toume lại đến chỗ cô, đáng lí ra bây giờ anh phải ở nhà dạy học, sự xuất hiện của anh làm trong đầu cô hiện lên những nghi vấn.
Anh ta đến đây để làm gì ?
Còn chưa đợi Jury mở lời, Toume đã bước thẳng vào chúc những lời tốt đẹp và yêu cầu cô gói cho mình 1 bó hoa.
Tay Jury tuy làm theo yêu cầu nhưng miệng vẫn nhất quyết chất vấn Toume :
" Sao thầy lại tới đây vào giờ này ? "
Đôi mắt vàng kim nhìn chằm chằm vào Jury, anh mỉm cười tự tin đáp lại :
" Tôi đã đổi lịch học của họ
Những ngày em không đến học, tôi sẽ đến chỗ em !
Mà...bây giờ ngoài giờ học em không cần gọi tôi là thầy đâu ! "
" Ah...vâng..." Jury chớp đôi mắt xanh liên tục, trong lòng rất bối rối.
Biết anh ta từng nói thích mình nhưng lúc đó cô chỉ nghĩ nó theo kiểu cùng sở thích, bây giờ nhìn lại loạt hành động của Toume khiến cô cảm thấy e ngại.
" Có khi nào anh ta yêu mình ! " Jury lầm bầm.
Cô tự nhủ với lòng chắc là bản thân quá lâu không có tình cảm với ai nên mới sinh ra ảo tưởng.
Cả hai nói với nhau vài câu lại kết thúc, Jury như thường lệ có một ngày làm việc bận rộn.
....
Thấm thoắt đã 1 tháng qua đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-co-vo-cua-quy/2812647/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.