Thoắt cái một tháng thấm thoát trôi qua, mùa xuân chỉ mới vừa đến, hoa bên ngoài nở rộ, xen lẫn là những màu sắc bắt mắt. Nổi trội vẫn là màu đỏ của hoa hồng, cẩm tú cầu ngày nào Jury trồng bây giờ lại không đổi màu nữa. Chúng chỉ giữ nguyên vẹn một màu tím u buồn, ngay cả cây con cũng nảy nở ít dần, thưa thớt tới nổi trống trải.
Jury ngày nào cũng ra đấy, ngồi trên chiếc xích đu cho đến lúc ngủ quên được Toume bế đưa vào. Cứ hể một tuần lễ, chất độc trong cô lại bộc phát, tấm thân yêu đuối này bị nó hành hạ tới nổi mệt mỏi không thiết nghĩ tới hy vọng được cứu chữa. Cộng thêm dạo gần đây ăn gì cũng không thấy ngon, còn thường xuyên nôn mửa khó chịu.
Toume vì muốn cứu vợ đã cầu sự giúp đỡ từ người cô Ryo thân yêu, bả giỏi nhất về y thuật. Hay tin đứa cháu trai bà yêu thương nhất làm khổ vợ liền tức tốc đi tới đó.
Vừa gặp mặt, bà dành ngay cho Toume một cái bạt tai đầy tình thương, bắt anh ta quỳ trước cửa phòng Jury tạ tội suốt 3 ngày bà mới chịu khám.
Sau khi xem qua bệnh tình của Jury, bả phải ngao ngán, chất độc này hiện tại không có cách chữa trị, ban đầu nó ở trong cơ thể Anna đã khó giải quyết, huống chi bây giờ khi sang cơ thể Jury lại phát tán mạnh mẽ. Bà thật sự khó tìm ra cách cứu Jury, có khi cô phải sống chung với nó cả đời. Tuy nó không giết chết người bị nhiễm độc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-co-vo-cua-quy/2810132/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.