Đàn bướm đêm lần nữa đưa Jury đến khu rừng trước đây, cô mở đôi mắt đầy tăm tối, bản thân đang nằm trên vườn hoa kí ức, từng làng gió quen thuộc thổi đến. Tiếng bước chân chậm rãi dần tiến lại gần, không cần nhìn cũng biết được là ai.
" Ông đến rồi !
Kuroshi... " cô thở một hơi thật dài.
Kuroshi ngồi xuống cạnh cô, ông sờ vào khuôn mặt đầy sự tuyệt vọng kia, hỏi : " Đã đủ đau chưa ? "
" Ừm...đủ rồi ! " Jury lạnh lùng đáp.
"..."
Nhìn Kuroshi im lặng, Jury đoán ông chắc đã biết hoàn cảnh của cô bây giờ, đôi mắt xanh ửng lên những giọt lệ, từng hơi thở ngắt quãng đau đến nát trái tim.
Con quỷ trước mặt dùng chiếc khăn của mình lau đi nước mắt trên khuôn mặt nhỏ nhắn kia, Kuroshi cũng xót xa cho những gì Jury đã phải chịu đựng. Ông vốn biết trước Jury sẽ có ngày này nhưng lại chẳng thể giúp cô thay đổi vận mệnh.
Tình yêu bắt đầu bằng sự lừa dối thì nó phải kết thúc bằng những bi thương !
Đây là những gì Jury phải tiếp nhận, cho dù có quay ngược lại thời gian thì cô cũng không tránh khỏi, mọi thứ đã được sắp xếp, cô không gặp chuyện này thì cũng sẽ gặp chuyện khác.
Jury khóc càng lúc càng to tiếng, cô bỗng ôm lấy bộ xương to lớn kia, vùi đầu vào chiếc áo đen, nó giữ cho âm thanh từ cái họng cô nhỏ lại.
Khóc đã rồi cũng thôi, Jury lại nằm dài trên vườn hoa, tiện tay bẻ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-co-vo-cua-quy/2810128/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.