Gần cuối tháng 3, khi mùa hoa anh đào nở rộ, Jury mang theo Iku trở về Osaka, nơi này đã thay đổi rất nhiều, con đường chằng chịt những mái nhà, người qua lại đông như kiến, quan cảnh không còn như trước. Vì vào lễ hội hoa anh đào nên đâu đâu cũng thấy những cánh hoa bay ngập trời, cảnh đẹp bắt mắt đã rất lâu Jury chưa được thưởng thức lại, cô không khỏi phấn khởi mà chạy khắp nơi.
Iku không ngừng theo sát để tránh lạc cô chủ nhỏ này, cả hai được người của Kiyoto đưa đến một ngôi nhà riêng của anh trong vùng ngoại ô, ở đó không rộng lớn nhưng bên ngoài trồng rất nhiều hoa cẩm tú cầu mà Jury thích. Tạm thời Jury sẽ ở lại đấy vài ngày đợi sau khi Kiyoto sắp xếp mọi thứ ổn thỏa anh sẽ đích thân đưa cô đi gặp bố mẹ.
Cả một ngày ở trong ngôi nhà nhỏ buồn chán, về tới quê nhà mà Jury lại bị cấm túc không cho đi đâu, mỗi lần cô làm gì Iku điều giám sát, nhiều lúc Jury không biết Iku là người phe nào, lúc thì nghe lời cô răm rắp lúc thì bênh Kiyoto như đúng rồi.
Khoảng độ 7h tối, bên ngoài vắng vẻ hơn một chút, Jury lại ra ngắm hoa, điều kì diệu bỗng dưng tìm đến. Một đám bạn từ thời đại học đi ngang qua đấy, cô bất giác mà la lên gọi họ.
Ban đầu chẳng ai nhận ra Jury vì đôi mắt khác màu kia, cho đến khi cô nhắc lại chuyện xưa họ mới tin là thật, lâu ngày không gặp lại ai cũng vui mừng hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-co-vo-cua-quy/2810117/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.