Cả một đêm căng thẳng chẳng thể chợp mắt, Jury gần như sắp trầm cảm, ngay cả nấu ăn bình thường cô cũng tự làm bỏng tay, cơn đau rát dường như chẳng ảnh hưởng tới dây thần kinh.
Tưởng chừng mọi giác quan điều bị tê liệt, đầu óc cô mãi nhớ đến quá khứ cho đến lúc tiếng chuông cửa bỗng van lên cắt ngang, Jury nhanh bước ra xem.
Cứ ngỡ là Kiyoto đến, nào ngờ khi Jury mở cửa, bóng người đáng sợ đứng rành rành trước mắt, Toume thế mà lại tìm ra nơi cô ở chỉ trong một đêm.
Jury trố mắt nhìn không chớp, sợ đến hai chân run lên cầm cập, Toume đang nở nụ cười niềm nở còn tự tiện hôn lên bàn tay cô một cái.
" Chào cô Maly ! Rất vui được gặp lại cô !
Hân hạnh giới thiệu tên tôi là Kimura Toume !
Còn cô ? "
Đáp lại màn chào hỏi vừa rồi Jury mặt không biến sắc, thẳng thừng đóng mạnh cánh cửa một đi không quay đầu lại, cô nửa tức giận nửa lo sợ cầm chiếc điện thoại trong tay định gọi cho Kiyoto.
Bất ngờ nó bị giựt lấy, Toume vậy mà đã leo vào nhà, cô biết anh là quỷ muốn đi đâu chẳng được nhưng tự tiện như vậy khiến Jury phát điên !
" Này ! Anh kia ! Trả điện thoại lại cho tôi !
Ai cho phép anh tự ý vào nhà người khác chứ ?
Cút ra ngoài !!! "
Toume nhìn Jury nóng giận mà bật cười, bao nhiêu năm gặp lại cô vợ này vẫn nóng tính như xưa, động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-co-vo-cua-quy/2810113/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.