TRỜI BIẾT ĐẤT BIẾT, CHỈ MÌNH EM BIẾT
Tác giả: Tần Phương Hảo
Người dịch: Tặng cậu câu chuyện
_________________________________________________
Lộ Hủ nháy mắt cảm giác có chút lờ mờ.
Thực ra Jessica chỉ nói đúng một từ Khúc, nhưng Lộ Hủ lại nghiễm nhiên liên tưởng tới chữ Khúc trong tên của Khúc Tu Ninh.
"Gì cơ? Khúc tổng? Chữ Khúc nào?" Cô liên tục hỏi liền ba câu.
"Khuất? Khúc? Cù?* Hình như là Khúc thì phải, tôi chỉ nghe thấy bọn họ gọi là "qu" tổng. Lần trước trong cuộc họp cũng không có mặt anh ta, trước đây toàn là chốt phương án đàm phán với giám đốc họ Mã." Jessica dùng điện thoại chống cằm, ngữ khí không chắc chắn, "Một mình anh ta tiếp quản một đống công việc của phòng kế hoạch và bộ phận đầu tư của công ty, thế mà còn có thời gian rảnh rỗi để giày vò công ty chúng ta, đúng là thú vị."
*Khuất, Khúc, Cù: Cả ba chữ này trong tiếng trung đều có âm đọc giống nhau là "qu".
Lộ Hủ không mặn không nhạt trả lời một câu: "Chẳng phải ban nãy cô vừa mới bảo công ty của chúng ta cũng được xem là thương hiệu cao cấp, sao có thể dễ dàng để cho họ tuỳ tiện gọi đến là đến đuổi đi là đi sao, bây giờ người ta chủ động đến tận nơi để họp, cô lại chê người ta rảnh rỗi."
Lộ Hủ cũng không biết tại sao mình lại nói giúp cho cái người Khúc tổng hay Khuất tổng gì đó kia. Cô tự nhủ bản thân, không phải tâm trạng cô giao động, chỉ là ra tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-biet-dat-biet-chi-minh-em-biet/2390139/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.