Edit: Thư
Đôi mắt của cô bé bốn tuổi mở to, trông như con ngỗng ngơ ngác.
Vừa nãy bác sĩ vừa sờ trán kiểm tra cho cô bé nên phần tóc xung quanh hơi lộn xộn, không biết dựng thẳng từ lúc nào.
Nhúm tóc ngốc nghếch này kết hợp với kiểu tóc đặc trưng của Miên Miên, cộng thêm khuôn mặt trắng trẻo mềm mại… trông Miên Miên hệt như đứa trẻ chưa hiểu hết mọi chuyện.
Lục Thanh Hành là trẻ con, nhưng đã mười tuổi, cậu biết một đứa trẻ mười tuổi nói ra thân phận “vị hôn phu” này ít nhiều có hơi xấu hổ.
Nói gì Miên Miên mới là học sinh mầm non.
Cậu đỏ mặt, đứng hình vài giây, nói: “Chuyện này… Miên Miên, em có muốn uống nước không?”
Nhưng Lục Thanh Hành không thành công nói lái sang chuyện khác.
Miên Miên kéo tay cậu, “Hóa ra anh Thanh Hành là vị hôn phu của em à, em thật sự rất vui!”
Ở tiên giới, Miên Miên đã từng nghe người lớn nói cô bé có một vị hôn phu đính hôn từ lâu, là một chiến thần thời xa xưa.
Nhưng bé chưa từng gặp mặt, thậm chí nhiều thần tiên mấy ngàn tuổi bên cạnh bé cũng chưa gặp bao giờ.
Đối với một người gần tám trăm tuổi như cô bé, vị hôn phu chiến thần kia như một người sống trong truyền thuyết.
Lục Thanh Hành bối rối: “Miên Miên… em cũng biết mình có vị hôn phu sao?”
Miên Miên kề sát vào tai cậu bé, nói thầm: “Em biết chứ, mọi người đều nói vị hôn phu của em là chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-ban-muoi-muoi-ba-tuoi-ruoi/3017588/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.