Edit: Thư
Lục Linh đau khổ chấp nhận sự thật, miệng mở lớn, các nhân viên công tác thấy bé quá đỗi đáng yêu, cười không có nhân tính.
Thao Thao sáu tuổi đứng bên cạnh Lục Linh là một thẳng nam chính hiệu, nhìn Lục Linh há to miệng, buồn cười: “Ha ha ha ha ha sao Linh Linh há miệng to thế!”
“Ha ha ha ha ha sao Linh Linh lại khóc, nhìn anh trai em buồn cười quá, anh nhìn thấy anh ấy tụt xuống ba lần không leo lên được ha ha ha!”
Tiếng cười của thẳng nam Thao Thao càng cứa vào nỗi đau trong lòng Lục Linh.
Cô bé rơi nước mắt nhìn Thao Thao như đang nức nở tố cáo: Thao Thao anh đúng là không có trái tim!
Bé trai thẳng nam nhận ra hành động của mình hơi quá mức, cố gắng kiềm chế tiếng cười, học Miên Miên vỗ vai Lục Linh: “Đừng khóc nữa Linh Linh, chỉ là trò chơi thôi mà.”
Tiểu Đại Lỵ khá ngoan, mặc dù đã bốn tuổi nhưng do sống ở nước ngoài lâu nên không hiểu hết tiếng mẹ đẻ như các bạn khác, hầu hết thời gian đều ngơ ngác, bị người khác lây nhiễm cảm xúc, dù chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng vẫn làm theo mọi người.
Vừa rồi mọi người cười, cô bé cũng cười theo.
Bây giờ Linh Linh khóc, cô bé bất giác mím miệng, bắt đầu sợ hãi, đôi mắt xanh dõi theo ba Miên Miên và anh Linh Linh, lo lắng họ không leo lên được.
Nghe tiếng khóc đau khổ của Linh Linh, Tiểu Đại Lỵ núp sau lưng Miên Miên, cẩn thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-ban-muoi-muoi-ba-tuoi-ruoi/3017440/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.