Khoảng 1 tiếng sau Nam Khang quay lại. Cùng với hắn là vợ và hai con.
"Em chào chị."
"Ừm chào em."
Nhã Tranh cười đáp lại cô, nụ cười cô ấy rất phúc hậu. Con của họ được nuôi nấng rất tốt, sau khi cô cùng Nhã Tranh chào hỏi xong, hai đứa bé cũng chào cô.
"Con chào cô ạ!"
"Um, chào hai con. Thật đáng yêu. Cái này em tặng chị làm quà gặp mặt."
Không thể kiềm chế mà nựng má hai đứa bé xong cô liền lấy ra một cái hộp đưa cho Nhã Tranh.
"Sao chị có thể lấy được, em cất đi."
"Chị nhận cho em vui đi ạ."
Nhã Tranh ngập ngừng một chút rồi cũng nhận, bởi vì cô mà không nhận thì Lam Châu sẽ đứng ở đây hoài luôn.
"Cô không biết tặng gì cho hai con, các con có thích chocolate không?"
"Dạ có ạ!"
Thế là Lam Châu lại tặng một ít chocolate cô đem về từ Pháp cho hai đứa. Tại sao lại đem chocolate về hả, tại vì một ngày cô không ăn chocolate cô chịu hong có nổi.
Cuối cùng thì mọi người cũng chịu lên xe, Nhã Tranh không ngồi ghế phụ mà ngồi ghế sau để dễ trò chuyện với cô, còn bé gái Nhã Chi thì ngồi ở ghế phụ. Cô bé rất ngoan, ngồi yên ở ghế phụ nên có thể yên tâm là sẽ khong có việc gì xảy ra với cô bé, còn nhóc con Nam An thì ngồi giữa cô và Nhã Tranh.
"Cô Lam Châu này, không biết cô muốn ăn ở đâu."
"Em lâu rồi không về đây nên anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-ban-moi-duyen-tinh/2848350/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.