Thanh Tiêu không về nhà mà đi thẳng đến trung tâm xét nghiệm ADN. Hắn muốn biết suy đoán của mình của phải là sự thật hay không. Sau khi làm xong thủ tục, bác sĩ nói hắn về nhà chờ đến khi có kết quả sẽ được thông báo.
Lam Châu cùng Tư Hoàng về đến nhà thì hơn 12 giờ trưa rồi. Thay đồ ra xong hai mẹ con liền đi ngủ trưa một giấc. Cô không ngờ là bọn họ không kết thúc hợp đồng với cô mà còn gia hạn thêm 5 năm nữa, đây quả thật là niềm vui bất ngờ đối với cô. Không thể nào ngủ trưa được nên cô ra phòng khách, gọi điện thoại cho ba mẹ. Cô muốn hỏi xem ở quê của mình vẫn còn nhiều đất trống hay không, cô rất muốn mở phòng nghiên cứu ở đấy. Nhà cô không chọn ở thành phố mà là ở một xã lân cận, ở giữa là một dãy núi trải dài, mà sau mặt núi thường có ít người lựa chọn ở, họ hay sống ở mặt tiền, bên hông hoặc là sau núi sẽ là một lựa chọn tuyệt vời cho cô. Sau khi điện thoại được nối máy cô đã nói với ba mẹ dự định của mình, họ rất vui vẻ, vùng đất đó vẫn như trong trí nhớ của cô rất ít người ở. Lam Châu không nói chuyện lâu với ba mẹ mà bắt đầu lên ý tưởng. Nghe ba mẹ nói chủ đất ở nơi cô muốn xây phòng nghiên cứu đang muốn bán mảnh đất, đúng là một cơ hội tốt cho cô.
Hôm sau Lam Châu dậy sớm để xem là mình còn việc gì cần làm ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-ban-moi-duyen-tinh/2848329/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.