Cỗ kiệu gỗ mun hạ xuống đất, bốn nha hoàn cung trang hồng kết trái phải hầu hạ hai bên, một người vén màn che kiệu, chậm rãi đỡ một vị mỹ phụ ước chừng đã qua ba mươi tuổi bước ra.
Một thân cung trang tím nhạt kín đáo buộc thắt lưng, bên ngoài khoác một kiện áo la y mỏng nửa trong suốt, búi tóc kiểu đọa mã kế (1),bên phải cài trâm hình một con chim hoàng yến, đôi tai đeo khuyên đông châu (2) màu tím to bằng ngón tay cái, tuy cảnh xuân tươi đẹp đã qua, quanh thân lại phát ra sự ung dung và tao nhã sau năm tháng lắng đọng! (2) đông châu: Còn gọi là Đông hải minh châu, là một loại châu bảo quý trọng bậc nhất
Tạ Lương Viện nhiều năm làm ăn, từng qua lại với Chung Á Phù ba lần.
Ở trong mắt nàng, Chung Á Phù là nữ tử cực kỳ thông minh, phụ thân tuy là danh môn, đáng tiếc lại chết sớm, mẫu thân là Thụy An công chúa, sau khi chồng chết, ngay lúc đó lại gả cho Hộ Bộ thượng thư Thẩm Việt Sơn làm bình thê, về sau rời khỏi Thẩm gia, lưu lạc dân gian mấy năm, bị Chung Á Phù tìm được, dưỡng ở trong biệt uyển vùng ngoại ô Tây Lăng.
Chung Á Phù tuy nói gả cho phủ đệ thư hương của Tây Lăng - Dương gia, bên cạnh lại không có con, bị Dương lão phu nhân ghét bỏ, nàng dứt khoát bỏ lại tát cả, mang theo bào muội duy nhất là Chung Á Nam, thân không mang tài sản mà rời khỏi Dương gia.
May mắn thay, trượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-ban-luong-vien/2881976/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.