Vương Quý Nhân cười nhạt, nhẹ nói: "Tôi không nghĩ là chúng ta chỉ lo cho bản thân, lẽ nào mấy em không phát hiện chúng ta đang dính vào Nhân Quả sao? Hậu Khanh, Hạn Bạt, Thắng Câu cũng do chúng ta thả ra. Có lẽ vận mệnh đã an bày chuyến đi Nhật lần này, chính là mượn tay chúng ta thả Tướng Thần."
"Sao có thể?"
"Không phải chứ?"
Ba người dồn dập kinh ngạc thốt lên, nét mặt không thể tin được nhìn về phía Vương Quý Nhân. Vừa nghĩ, cũng vừa cảm giác tê cả da đầu. [Lẽ nào mọi chuyện đều do chính tay mình thúc đẩy sao? Tại sao?]
Mã Tiểu Linh nhẹ nhàng trừng mắt, khi nói dường như tất cả sức lực đều mất sạch: "Có lẽ điều Quý Nhân nói là đúng, cẩn thận suy nghĩ một chút, thì nhất định có người cố ý an bài chúng ta thả tứ đại Thủy Tổ ra. Lúc trước, Lữ Thượng có tặng em một lá bùa đen. Có thể Lữ Thượng đã muốn gϊếŧ chết tứ đại Thủy Tổ, muốn ngăn cản trận chiến cuối cùng này."
"Đáng tiếc, lúc trước pháp lực của em quá yếu, làm Thắng Câu chạy mất." - Ngô Đông Tuyết có chút tự trách.
"Tại sao lại chọn chúng ta?" - Bành Xán không hiểu.
Mã Tiểu Linh có ý kiến: "Có thể bởi vì pháp lực của chúng ta chưa đủ, nên mới thả được họ ra, lại vừa có thể tự vệ mà không làm họ chết."
Mọi người nghe thấy lời nói của Mã Tiểu Linh liền choáng váng, liền rơi vào trầm tư. Nếu thật là như vậy, thì việc lựa chọn các nàng là hoàn toàn chính xác.
"Nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troc-yeu-khong-thanh-lai-bi-ap/1091609/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.