Ngô Đông Tuyết nhanh chóng đứng sóng vai với Mã Tiểu Linh, tay cầm dây thừng rắn hổ mang, nhẹ nhàng vẫy lên.
Mã Tiểu Linh nghiêng đầu nhìn liền hiểu, cất súng lục vào Không Gian Giới Chỉ, lấy ra một xấp bùa vàng. Cầm ba tấm nhẹ nhàng phẩy, lá bùa bốc cháy.
Mã Tiểu Linh ném lá bùa ra, bùa hóa thành ba quả cầu lửa. Ngô Đông Tuyết dùng dây thừng quất vào 3 quả cầu lửa, làm nó phát ra tia sáng chói mắt, bay thẳng về phía cây liễu.
Cây liễu liền dùng cành cây để cản, chỉ là cây tiếp xúc với lửa liền bị cháy.
Mã Tiểu Linh vui trong lòng, tay ném bùa nhanh hơn. Lần đầu cùng hợp tác với Ngô Đông Tuyết để phá trận, không ngờ khá hiểu nhau đó chứ.
Quỷ hồn trên cây liễu kêu rên, sắc bén có, ngắn ngủi có, còn có những oan hồn chưa kịp kêu tiếng nào đã bị 2 người liên thủ thiêu chết. Vẫn còn trận pháp phía sau, nhưng lá bùa thì có hạn. Mã Tiểu Linh kéo Ngô Đông Tuyết lùi về sau vài bước, tay phải nắm quyền.
Lòng bàn tay bắt đầu tỏa nhiệt, cảm giác nóng rực như muốn nướng chính cả bàn tay. Đột nhiên một bóng đen bay tới, cơ thể nhanh hơn não, Mã Tiểu Linh lăn một vòng. Chật vật đứng lên, phát hiện cây liễu đã thay đổi hình dáng.
Thân cây liễu giống như một thiếu nữ thanh xuân, những nhánh liễu hóa thành tóc, vừa đánh lén nàng chính là những sợi tóc đó. Mã Tiểu Linh hoảng hốt, nếu nhánh liễu có thể vươn dài như vậy, thì họ sẽ nguy hiểm.
Suy nghĩ vừa lóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troc-yeu-khong-thanh-lai-bi-ap/1091593/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.