Mã Tiểu Linh nghe thế cười lạnh, híp mắt nguy hiểm nhìn cô gái trươc mắt, nhẹ giọng nói: "Thường Thiên Khánh là anh kết nghĩa của ta, ngay cả Hồ Tam Thái Gia cũng phải khách khí với ta, ngươi cho mình là ai? Dám uy hiếp ta?"
Cô gái đột nhiên trầm mặc, trừng mắt nhìn, nói chuyện có chút cứng ngắc: "Cô là Mã Tiểu Linh?"
"Ngươi biết ta?" - Mã Tiểu Linh hơi ngạc nhiên, nhướng mày, nhìn chằm chằm cô gái trước mắt.
Cô gái đột nhiên cười hì hì. tiếng cười như được loa phóng thanh khuếch đại mấy lần: "Tôi là thủ hạ của Bạch Lão Thái Thái, Bạch Lão Thái Thái đã nói cố gắng đừng đụng đến cô. Thế nhưng, vất vả lắm mới tìm được người vừa ý, cô nhất định phải nhúng tay vào sao?"
Mã Tiểu Linh trong lòng hơi hồi hộp, thầm nói không được. [Xem ra Đại Vận hẳn là muốn tìm cô bé này làm đệ tử, chỉ là...........]. Mã Tiểu Linh quay đầu nhìn Lưu tiên sinh đang lo lắng, rồi nói với cô gái: "Ta là vô ý nhúng tay, chỉ là cô bé này không tình nguyện, người ta cũng đâu muốn làm đệ tử gì đó. Ngươi cũng biết mà, con gái bước vào nghề này cuối cùng có ai sống tốt đâu, ngươi đang làm hại người ta đó."
"Khặc khặc...đây là nhân quả, cô cũng muốn quản sao? Bởi vì kiếp trước cô ấy nợ ta, nên kiếp này nhận quả. Nếu cô ngăn cản, chính là ngăn cản nhân quả, ngăn cản ý trời. Hôm nay nếu cô muốn gieo quả, cô nhắm cho nhận được quả đó không?" - Cô gái không hề sợ hãi, chỉ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troc-yeu-khong-thanh-lai-bi-ap/1091549/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.