Tuy đêm qua chỉ vài canh giờ thì trời sáng, nhưng từng phút từng giây trôi qua Mã Tiểu Linh thấy như một ngày dài như cả năm, vất vả lắm mới nhịn tới trời sáng. Nhẹ nhàng đẩy Vương Quý Nhân ra, đứng dậy rửa mặt, thay quần áo xong, đưa tay chỉnh lại chăn cho Vương Quý Nhân rồi rón rén đi ra cửa.
Vương Quý Nhân chậm rãi mở mắt, thâm thúy nhìn cửa phòng đóng lại, trong lòng khẽ thở dài. [Càng yêu thì càng để ý, chờ đến khi thân phận mình bại lộ. Có lẽ đối với mình là, sự giải thoát.]
Mã Tiểu Linh đi xuống lầu, thấy Uyển Nhi đang cầm thùng nước tưới cây, có một con thỏ toàn thân trắng như tuyết đi qua đi lại, làm người khác chú ý.
Mã Tiểu Linh nhìn chú thỏ kỳ lạ một chút, rồi nhìn Uyển Nhi đang mỉm cười nhìn mình, cười đáp hỏi: "Uyển Nhi, chị thích nuôi thỏ sao? Sao ở đây lâu rồi mà tôi chưa từng thấy nó?"
Uyển Nhi cười khẽ thành tiếng, nhìn chú thỏ trắng nhỏ, ánh mắt quyến luyến: "Sao lại nói chưa từng thấy, đó là Tiểu Thảo đó."
"Hở......Tiểu Thảo?" - Mã Tiểu Linh che miệng kinh ngạc thốt lên. [Trời ạ, lúc trước mình cũng nghi ngờ Tiểu Thảo có phải là yêu không? Ai ngờ lại đụng thêm một yêu thành người.]
Chú thỏ trắng như tuyết nhẹ nhàng nhảy đến chân Mã Tiểu Linh, nghiêng đầu nhìn, nhỏ giọng nói: "Tiểu Linh hôm nay dậy sớm."
"Ách.....Đúng thế. Em có thể hóa thành người không? Nói chuyện kiểu này hơi kỳ." - Mã Tiểu Linh cảm thấy từng ngày trải qua làm trái tim bé nhỏ kiên cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troc-yeu-khong-thanh-lai-bi-ap/1091520/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.