Bên trong cáp treo, một bầu không khí yên tĩnh, Mã Tiểu Linh lúng túng nhìn ra ngoài cửa sổ. Khi cáp treo vừa đến trạm, thì nàng lập tức phóng như bay, không quan tâm Vương Quý Nhân có đi theo hay không.
Lên tới đỉnh, mới phát hiện phong cảnh nơi đây đúng là thế gian hiếm có. Sương mù mỏng lượn lờ, làm bốn phía tựa như tiên cảnh. Một bức tượng Phật uy nghiêm đứng ở trên đỉnh núi, mơ hồ còn có thể thấy người đang vái lạy.
Mã Tiểu Linh nhìn phương hướng một tý. Hướng về vách núi, trên đó có một bia đá, trên đó có khắc ba chữ "Khinh Sinh Nhai"(1). Kiểu chữ chất phác mạnh mẽ, màu sơn đỏ trên nền phấn, phối hợp với ý nghĩa của câu khiến người ta khoảng sợ.
"Đây, mọi người xem. Nơi này chính là Khinh Sinh Nhai rất nổi tiếng, có độ cao 500m, vách núi dựng đứng với những tầng mây lững lờ, bên dưới là rừng rậm nguyên thủy. Ở đây nhảy xuống, đảm bảo 200% chết chắc luôn. Đây là thánh địa của những người thích tự sát."
Một cô hướng dẫn viên du lịch quàng khăn đỏ, cầm cờ đỏ, đang giải thích cho một đám du khách phía sau. Lời nói vừa ra, thì khá nhiều người cười phá lên, chen lấn nhau chạy đến cạnh vách núi để chụp ảnh lưu niệm.
Mã Tiểu Linh thấy vậy, lập tức tránh né, chui, chen, lấn. Sau chừng hai tiếng vất vả, thì mới thấy không còn ai. Mã Tiểu Linh thở phào, thấy Vương Quý Nhân đang nhìn nàng, tự nhiên bực mình.
"Lại đây nhanh lên, không thôi chút nữa người ta lại kéo tới nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troc-yeu-khong-thanh-lai-bi-ap/1091496/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.